Báo cáo của Liên Hợp Quốc khuyến nghị cấm thiết bị trong trường học để giải quyết tình trạng mất tập trung trong lớp, cải thiện học tập và giúp bảo vệ trẻ em tránh bị bắt nạt qua mạng.
Theo Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO), có sự ‘liên kết tiêu cực’ giữa sử dụng điện thoại di động quá mức với chất lượng học tập. Tiếp xúc với màn hình quá nhiều ảnh hưởng tiêu cực đến sự ổn định cảm xúc của trẻ.
Kêu gọi cấm smartphone trong trường học của UNESCO gửi đi thông điệp rõ ràng rằng công nghệ số, bao gồm cả trí tuệ nhân tạo (AI), luôn phải dựa trên tầm nhìn giáo dục “lấy con người làm trung tâm” và không bao giờ thay thế được tương tác trực tiếp với giáo viên.
UNESCO cảnh báo các nhà hoạch định chính sách về suy nghĩ không thấu đáo với công nghệ số. Tác động tích cực của nó đến kết quả học tập và hiệu quả kinh tế có thể bị phóng đại, cái mới không phải lúc nào cũng tốt hơn. “Không phải tất cả thay đổi đều tạo nên tiến bộ”, báo cáo kết luận.
Tác giả: Nam Sơn Trần Văn Chi – Published: 08 Tháng Ba 2019
Trích bài 3 – Lớp Dự bị – Đi học để làm gì
“Bác hỏi tôi đi học để làm gì. Tôi xin nói bác nghe. Tôi đi học để biết đọc những thư từ người ta gởi cho tôi và viết những thư từ tôi gởi cho người ta. Tôi đi học để biết đọc sách, đọc nhật báo, thấy điều gì hay thì bắt chước. Tôi đi học để biết tính toán, biết mọi sự vật và biết phép vệ sinh mà giữ gìn thân thể cho khỏe mạnh.
Nhưng tôi đi học cốt nhất là biết luân lý, để hiểu cách ăn ở thành người con hiếu thảo và người dân lương thiện.
Bài 1: Thân phận lạc loài
Những ai, trong chúng ta, ở độ tuổi 60 trở về trước, hẳn còn nhớ bộ sách Quốc Văn Giáo Khoa Thư ( QVGKT); Có thể đã từng đọc qua hoặc đã nghe đâu đó kể, hoặc đọc qua một vài đoạn, vài bài trong đó. Ðã nửa thế kỷ qua đủ để chúng ta quên nó. Và đủ để chúng ta nhớ nó; nhưng dù thế nào nay đọc lại cũng gây cho chúng ta ít nhiều hoài niệm về thời thơ ấu. Thời mà ngày hai buổi cấp sách đến trường, thời ăn chưa no, lo chưa tới của tuổi học trò.
Trong buổi sơ khai của chữ quốc ngữ (không phải chữ Hán, chữ Tây), bộ QVGKT là bộ sách giáo khoa, do nhà nước Pháp, mà trực tiếp là Nha Học Chánh Ðông Pháp, giao cho quí ông Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Ngọc, Ðặng Ðình Phúc và Ðỗ Thận cùng biên soạn. Bộ QVGKT gồm có 3 quyển:
– Quyển dành cho lớp Ðồng Ấu ( Cours Enfantin) là quyển dạy về luân lý (Morale) qua các bài tập đọc và tập viết.
– Quyển dành cho lớp Dự Bị ( Cours Préparatoire)
– Và quyển dành cho lớp Sơ Ðẳng ( Cours Elementaire).
Hai quyển Dự Bị và Sơ Ðẳng gồm các bài tập đọc (lecture), chứa đựng nội dung bao gồm: Sử ký, Ðịa Dư, Cách trí, Vạn vật, Vệ Sinh, Ðạo Ðức, Gia Ðình…
Chưa có dịp tìm một cách chính xác xem coi bộ QVGKT xuất bản đầu tiên năm nào, nhưng theo bản mà chúng tôi đọc, xuất bản năm 1939 thì đã in lần thứ mười ba. Như vậy án chừng sách xuất bản đầu tiên vào những năm đầu thế kỷ 20.
The 2023 GPT report is the 11th edition of the report. It is a continuation of the 2020 Global Philanthropy Tracker, published by the Indiana University Lilly Family School of Philanthropy, and the Index of Global Philanthropy and Remittances, initiated and conducted by the Center for Global Prosperity at the Hudson Institute. First published in 2006, the report provides comprehensive information on international philanthropy from developed and emerging economies to developing countries for development purposes. It documents the magnitude of cross-border financial flows from public and private sources. The report was among the first comprehensive research endeavors to present a more complete picture of the total economic engagement with developing countries through official development assistance, philanthropic giving, remittances, and private capital investment.
Starting from the 2020 GPT, the report introduces a more inclusive approach and expands the scope of the philanthropic outflows to include contributions made to all countries in support of all charitable causes, when data are available. It captures charitable contributions from private sources, including individuals, corporations, foundations, and a wide range of other philanthropic organizations. This series of reports provides unique baseline data on cross-border philanthropy for future research and serves as a useful tool for practitioners and policy makers in philanthropy and international development.
Trends & Themes
What is Covered in the 2023 Global Philanthropy Tracker (GPT)?
danviet.vn Thứ hai, ngày 13/03/2023 16:39 PM (GMT+7)
Sau hơn một năm thí điểm ở trung tâm quận 1 (TP.HCM), xe đạp công cộng đã thu hút hơn 300.000 tài khoản đăng ký sử dụng. Mô hình này nhận nhiều phản hồi tích cực và mong muốn nhân rộng từ người dân.
Hơn 300.000 tài khoản đã đăng kí, TP.HCM dự kiến mở rộng mô hình xe đạp công cộng trong năm 2023
Xe đạp công cộng thu hút người dân TP.HCM
Thời gian qua, nhiều người dân đi lại khu vực trung tâm TP.HCM đã quen thuộc với hình ảnh dãy xe đạp cộng cộng được bố trí trên vỉa hè nhiều tuyến đường, có màu xanh đẹp mắt. Để sử dụng xe đạp, người dân chỉ cần tải ứng dụng, quét mã code mở khóa.
Chị Võ Thị Mai Hoa (28 tuổi, nhân viên văn phòng, ngụ Bình Thạnh), cho biết là công việc văn phòng, làm việc với máy tính nên chị ít có thời gian vận động. Bởi vậy, dịp cuối tuần chị Hoa thường vào quận 1 để cà phê với bạn bè sẽ thỉnh thoảng lại ghé thuê xe. Đây là hình thức vừa tập thể dục, vừa có thể ngắm phố phường, giúp thư thái đầu óc sau thời gian làm việc căng thẳng.
Chính phủ vừa đồng ý phương án các trường đại học thực hiện lộ trình tăng học phí phù hợp theo nghị định 81. Việc tăng học phí là bất khả kháng nhưng vẫn khiến không ít người lo ngại.
Học sinh đang tìm hiểu về chương trình đào tạo, học phí tại gian tư vấn của một trường đại học trong Ngày hội tư vấn tuyển sinh – hướng nghiệp năm 2023 của báo Tuổi Trẻ – Ảnh: DUYÊN PHAN
Nghị định 81 cho phép từ năm học 2022 – 2023 các cơ sở giáo dục công lập được tăng học phí theo lộ trình, nhưng do ảnh hưởng của dịch COVID-19, Chính phủ đã yêu cầu giữ ổn định học phí trong hai năm học vừa qua.
Việc này đã gây khó khăn cho các trường trong cân đối nguồn lực để nâng cao chất lượng giáo dục trong điều kiện đầu tư hạn chế, ngân sách chi thường xuyên bị cắt giảm hằng năm.
Nếu chương trình không được thiết kế tinh giản, lược bớt những môn học không giúp cải thiện cơ hội việc làm cho sinh viên mà vẫn hạch toán tính vào chi phí đào tạo là không công bằng.
Ông Hoàng Ngọc Vinh
Băn khoăn học phí các chương trình “đạt kiểm định”
TS Hoàng Ngọc Vinh – nguyên vụ trưởng Vụ Giáo dục chuyên nghiệp (Bộ GD-ĐT) – cho rằng thực hiện tự chủ đại học mà Nhà nước cắt giảm đầu tư, các trường không tăng học phí thì không thể đảm bảo chất lượng giáo dục.
People who use drugs in Thailand are receiving more help to reduce the harm caused by their habit thanks to a change in formerly punitive drug laws and support from the UN Office on Drugs and Crime (UNODC).
“I first started taking drugs when I was 15,” says 49-year-old Prapat Sukkeaw. “I smoked marijuana, but it was laced with heroin. I felt like I was floating, and it meant that I could forget about all the problems that I faced as a teenager. It was a beautiful feeling.”
Prapat Sukkeaw is one of an estimated 57,000 people who currently injects drugs in Thailand. His drugs of choice, marijuana and heroin, reflect a period in Thailand’s recent history when both illegal narcotics were the main stimulants being trafficked out of the storied Golden Triangle, a remote and somewhat inaccessible region which includes northern Thailand as well as Myanmar and Laos.
UN News/Daniel Dickinson
49-year-old Prapat Sukkeaw has used drugs since the age of 15.
Employed by a non-governmental organization (NGO), he has on occasion wanted to give up heroin due to pressure from family and friends. Now, he has recognized that, even if he admits to being addicted, taking drugs “is my preference and my right”. He has now started taking the synthetic drug methamphetamine, as heroin has become progressively more expensive.
Mường Nhé District has transformed its learning environment from cramped classrooms to spacious schools. The local authorities and organisations have helped create better conditions for children to thrive.
Equipped with better facilities and resources, these classrooms inspire quality education, attracting more students to school. A testament to unity and determination, Mường Nhé is building brighter futures for its children.
It understands the value of education and manages its teachers well
They’re on the ball image: alamy
Jun 29th 2023 | SINGAPORE
Ho chi minh, the founding father of Vietnam, was clear about the route to development. “For the sake of ten years’ benefit, we must plant trees. For the sake of a hundred years’ benefit, we must cultivate the people,” was a bromide he liked to trot out. Yet despite years of rapid economic growth, the country’s gdp per person is still only $3,760, lower than in its regional peers, Malaysia and Thailand, and barely enough to make the average Vietnamese feel well-nurtured. Still, Ho Chi Minh was alluding to a Chinese proverb extolling the benefits of education, and on that front Vietnam’s people can have few complaints.
Their children go through one of the best schooling systems in the world, a status reflected in outstanding performances in international assessments of reading, maths and science. The latest data from the World Bank show that, on aggregate learning scores, Vietnamese students outperform not only their counterparts in Malaysia and Thailand but also those in Britain and Canada, countries more than six times richer. Even in Vietnam itself, student scores do not exhibit the scale of inequality so common elsewhere between the genders and different regions.
A child’s propensity to learn is the result of several factors—many of which begin at home with parents and the environment they grow up in. But that is not enough to explain Vietnam’s stellar performance. Its distinctive secret lies in the classroom: its children learn more at school, especially in the early years.
In a study in 2020, Abhijeet Singh of the Stockholm School of Economics gauged the greater productivity of Vietnam’s schools by examining data from identical tests taken by students in Ethiopia, India, Peru and Vietnam. He showed that between the ages of five and eight Vietnamese children race ahead. One more year of education in Vietnam increases the probability that a child can solve a simple multiplication problem by 21 percentage points; in India the uplift is six points.
This paper examines the nature and drivers of Vietnam’s paradoxical performance in the Program for International Student Assessment (PISA) – consistently high student achievement despite being the poorest of all participating countries and a centralized education system. The authors first document ‘Vietnam advantage’ in a wide-range of supply and demand-related indicators such as school participation rate, educational inequality, inputs and expenditure in cross-country regression models. They then estimate an augmented educational production function to show that these supply and demand-side advantages don’t explain away Vietnam’s positive deviance in PISA when compared to other participating developing and developed countries. The authors then conduct student-level analysis to examine Vietnam’s performance in PISA 2012 in a regional context, vis-a-vis three high-spending but low-performing ASEAN member countries (Malaysia, Indonesia and Thailand) and two high performing Asian countries (South Korea and Singapore). Pooled regression estimates show that, holding differences in various indices of socioeconomic background, the gap in average student test scores between Vietnam and South Korea in Reading and Science becomes statistically insignificant. Moreover, once school-specific differences are also accounted for, Vietnamese students do just as well as Singaporean across all subjects – equalizing for existing socioeconomic differences between countries would give Vietnam an even better advantage in the PISA. A similar gain in PISA scores is absent in the case of Malaysia, Indonesia and Thailand. The paper concludes by offering a cultural explanation for the significant variation in educational performance among high-spending East Asian countries.
Ở trường tôi có em Cháng T.G 14 tuổi là một học sinh năng động, học tập tốt, ngoan và được các bạn trong trường bầu làm liên đội trưởng.
12 tập phim hoạt hình “Hành trình của Mỷ” được đông đảo các em chờ đón theo dõi.
“Ở trường tôi có em Cháng T.G 14 tuổi là một học sinh năng động, học tập tốt, ngoan và được các bạn trong trường bầu làm liên đội trưởng. Vậy mà chỉ sau dịp nghỉ tết Nguyên Đán, em G đã bỏ học để lấy chồng, một thanh niên cùng xóm. Nhà trường đã báo cáo chính quyền xã can thiệp nhưng em nhất quyết không đi học nữa để ở nhà lấy chồng. Một buổi chiều đầu năm, chúng tôi đến vận động em G đi học. Trước mái nhà em nhỏ bé, sân vườn ướt không có nổi một chỗ khô ráo để bước chân vào… Tôi hỏi ‘sao em không đi học’, em đáp ‘em cũng muốn học nhưng gia đình em bắt em lấy chồng’ vì con gái học nhiều làm gì, vì học thì cũng ăn ngô, không học cũng ăn ngô’”…
“Lấy chồng từ thuở mười ba”, câu chuyện của giáo viên trong một xã của huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang kể lại cho chúng ta thấy, kết hôn trẻ em là một thực tế phổ biến ở nhiều tỉnh miền núi trong cả nước. Thậm chí, tỉ lệ tảo hôn ở một số tộc người như người H’mông, Cơ Lao, Mảng… vẫn lên tới 50%, các em đều rời bỏ ghế nhà trường sau khi kết hôn.
TTCT – Năm 1998, lần đầu tiên Luật Giáo dục được thông qua (có hiệu lực năm 1999), cũng là lần đầu có quy định sinh viên sư phạm, người theo học các khóa đào tạo nghiệp vụ sư phạm không phải đóng học phí.
Bỏ một chính sách nhiều bất cập
Giáo viên dạy học trực tuyến trong giai đoạn đại dịch COVID bùng phát Ảnh: Chu Hà Linh
Vào thời điểm đó, chính sách này được đánh giá cao, bởi người ta tin rằng nó sẽ khuyến khích các học sinh giỏi nhưng có điều kiện khó khăn lựa chọn ngành sư phạm. Tuy nhiên sau 20 năm, chính sách này đã bộc lộ nhiều bất ổn.
Một học sinh cấp 3 tại Hà Nội sau khi được một huấn luyện viên thể hình (PT) cho một chiếc “bánh lười” – loại bánh trộn cần sa đã mang về… chia cho các bạn cùng sử dụng. Hậu quả, một nhóm học sinh đã bị ngộ độc ngay sau đó.
Thứ sáu, ngày 07/04/2023
“Nước vui”, “bùa lưỡi”, “bột dâu”, “bột xoài” với hình thức bắt mắt dễ dàng qua mặt lực lượng chức năng. (Ảnh: Cơ quan chức năng cung cấp)
Đây chỉ là một trong những thí dụ không hề hiếm gặp cho thấy ma túy “thế hệ mới” đã và đang xâm nhập vào học đường hiện nay.
Nguy hiểm rình rập học đường
Theo thống kê của Bộ Công an vào tháng 6/2022, 60% số người sử dụng trái phép chất ma túy lần đầu ở độ tuổi từ 15-25 tuổi, trong đó nhiều người đang là học sinh, sinh viên. Người nghiện ma túy đang có xu hướng ngày càng trẻ hóa đặt ra không ít thách thức cho công tác phòng, chống ma túy cũng như cai nghiện.
Một điều tra viên lâu năm trong lĩnh vực phòng, chống tội phạm ma túy chia sẻ, bản thân anh đã từng chứng kiến nhiều vụ việc “dở khóc, dở cười”.
“Chúng tôi từng nhận được thông tin về việc một nữ học sinh cấp 3 được huấn luyện viên thể hình đưa cho một chiếc bánh lười (loại bánh tẩm cần sa-PV). Tuy nhiên, cô bé không sử dụng ngay mà mang về… chia cho các bạn cùng lớp ăn cùng. Kết quả, cả nhóm học sinh đều bị ngộ độc và phải đưa đi cấp cứu”, điều tra viên kể lại.
Ma túy tổng hợp cơ quan chức năng thu giữ. (Ảnh: Cơ quan công an cung cấp)
Các đối tượng tội phạm về ma túy thường lợi dụng tâm sinh lý của học sinh, sinh viên nói riêng; giới trẻ nói chung để lôi kéo, dụ dỗ.
TN – Bản Máy là xã biên giới thuộc H.Hoàng Su Phì, Hà Giang. Đây là xã nằm trong danh sách đặc biệt khó khăn, do ở địa bàn hẻo lánh, đi lại khó khăn, thời tiết khí hậu khắc nghiệt, kinh tế chủ yếu tự cung tự cấp.
Xã Bản Máy có 4 thôn bản, trong đó cụm Mã Tẻn là khó khăn nhất. Từ trung tâm xã, chỉ có cách đi xe máy (thời tiết nắng ráo) hoặc đi bộ (trời mưa, mùa đông mây mù), với quãng đường gần 7 km mới tới trung tâm của thôn là điểm trường mầm non Mã Tẻn (thuộc Trường mầm non Bản Máy), nằm cách đường biên khoảng 300 m theo đường chim bay. Từ vị trí này có thể nhìn rõ người, xe bên Trung Quốc.
Mã Tẻn nằm trên vùng núi cao, mây mù bao phủ nhiều tháng trong năm – NGUYỄN ĐỘC LẬP
THE PALE BLUE DOT OF EARTH “That’s here. That’s Home. That’s us.”Image: NASA / JPL
“Hãy nhìn lại cái chấm đó. Cái Chấm đó chính là đây. Là nhà. Là chúng ta. Trên cái Chấm có tất cả những người thương yêu của bạn, có tất cả những ai bạn biết, những ai bạn từng nghe nhắc tới, và cả mọi con người đã từng tồn tại, từng sống trọn vẹn cuộc đời của họ. Cái Chấm đó là tổng hòa hỗn hợp của vui sướng và bất hạnh của mọi con người chúng ta, là hàng ngàn tôn giáo tín ngưỡng, mọi ý thức hệ, các học thuyết kinh tế, mọi thợ săn và thợ rèn, mọi anh hùng và kẻ hèn hạ, mọi nhà sáng lập và kẻ huỷ diệt nền văn minh, tất cả vua chúa và thường dân, tất cả đôi lứa đang yêu, tất cả ai làm cha mẹ và những đứa trẻ đầy triển vọng, mọi nhà phát minh và nhà thám hiểm, các thầy giảng các giáo viên, tất cả các chính trị gia tham nhũng, các “siêu sao”, các “lãnh đạo tối cao”, tất cả những vị thánh và kẻ tội đồ trong lịch sử loài người chúng ta đều sống ở đó – ở trên một cái Chấm hạt bụi lơ lửng trong một vệt nắng.
Trái Đất là một sân khấu siêu nhỏ trong một vũ đài vũ trụ mênh mông. Hãy nghĩ về những dòng sông đầy máu dưới tay của những vị tướng và hoàng đế, để mà trong vinh quang và chiến thắng, họ có thể trở thành những bá chủ nhất thời của một phần tí ti trong cái dấu Chấm đó. Hãy nghĩ về sự tàn khốc vô tận mà cư dân ở một góc tí ti này giáng xuống người dân ở một góc tí ti khác mà những con người ở đó thì đều giống nhau đến mức khó có thể phân biệt được, hãy nghĩ về mức độ nhầm lẫn thường xuyên của những con người đó, về sự háo hức tàn sát nhau về lòng căm thù sục sôi như thế.
Sự giả tạo của chúng ta, tự huyễn hoặc về cái sự quan trọng của chính mình, cái sự ảo tưởng rằng chúng ta có đặc quyền trong Vũ trụ bị thách thức bởi điểm Chấm mờ này. Hành tinh Trái Đất của chúng ta chỉ là một cái đốm lẻ loi, bao trùm bởi bóng tối vũ trụ bao la. Trong cái sự mù mờ của chúng ta, trong vũ trụ vô tận này, không hề có một dấu vết nào cho thấy sẽ có sự giúp đỡ đến từ một nơi nào khác (ngoài cái Chấm này) để cứu rỗi chúng ta khỏi chính mình.
Cho đến nay trong mọi nơi mà ta từng biết đến, Trái Đất là thế giới duy nhất cho phép sự sống neo đậu và trú ẩn. Không một hành tinh nào khác, ít nhất là trong tương lai gần, mà loài người chúng ta có thể di cư đến. Vâng, đến thăm thì được, chứ định cư thì chưa đâu. Dù muốn hay không, thì Trái Đất vẫn là nơi cho ta cư trú ở thời điểm hiện tại.
Người ta nói thiên văn học là một trải nghiệm khiêm nhường và để xây dựng chí khí. Có lẽ không có cách bày tỏ nào tốt hơn về sự tự phụ ngu xuẩn của loài người bằng hình ảnh xa xôi về thế giới nhỏ bé của chúng ta. Đối với tôi, hình ảnh cái Chấm này nhấn mạnh trách nhiệm của chúng ta để đối xử tử tế với nhau hơn, để giữ gìn và trân trọng cái Chấm xanh mờ nhạt này, ngôi nhà duy nhất mà con người chúng ta biết đến.”
— Carl Sagan, Pale Blue Dot, 1994
Look again at that dot. That’s here. That’s home. That’s us. On it everyone you love, everyone you know, everyone you ever heard of, every human being who ever was, lived out their lives. The aggregate of our joy and suffering, thousands of confident religions, ideologies, and economic doctrines, every hunter and forager, every hero and coward, every creator and destroyer of civilization, every king and peasant, every young couple in love, every mother and father, hopeful child, inventor and explorer, every teacher of morals, every corrupt politician, every “superstar,” every “supreme leader,” every saint and sinner in the history of our species lived there–on a mote of dust suspended in a sunbeam.
The Earth is a very small stage in a vast cosmic arena. Think of the rivers of blood spilled by all those generals and emperors so that, in glory and triumph, they could become the momentary masters of a fraction of a dot. Think of the endless cruelties visited by the inhabitants of one corner of this pixel on the scarcely distinguishable inhabitants of some other corner, how frequent their misunderstandings, how eager they are to kill one another, how fervent their hatreds.
Our posturings, our imagined self-importance, the delusion that we have some privileged position in the Universe, are challenged by this point of pale light. Our planet is a lonely speck in the great enveloping cosmic dark. In our obscurity, in all this vastness, there is no hint that help will come from elsewhere to save us from ourselves.
The Earth is the only world known so far to harbor life. There is nowhere else, at least in the near future, to which our species could migrate. Visit, yes. Settle, not yet. Like it or not, for the moment the Earth is where we make our stand.
It has been said that astronomy is a humbling and character-building experience. There is perhaps no better demonstration of the folly of human conceits than this distant image of our tiny world. To me, it underscores our responsibility to deal more kindly with one another, and to preserve and cherish the pale blue dot, the only home we’ve ever known.
Bạn tôi ơi, đừng nản lòng. Chúng ta được tạo ra cho thời điểm này. Gần đây tôi nghe từ rất nhiều người rằng họ đã hoang mang tận cùng thế nào. Họ lo ngại về tình trạng của mọi thứ trong thế giới của chúng ta ngày nay. Mỗi ngày, những thứ quan trọng nhất của con người văn minh trở nên tệ hơn và mang đến đầy sự kinh ngạc và tức giận.
Tuy nhiên, tôi kêu gọi bạn, nhắc nhở bạn, khuyên nhủ bạn, đừng tiêu tốn cạn kiệt tinh thần của mình bằng cách than van về thời điểm khó khăn này. Đặc biệt, đừng mất đi hy vọng. Và quan trọng hơn, chúng ta được sinh ra cho thời đại này. Đúng vậy. Trong suốt nhiều năm qua, chúng ta đã học, thực hành, được đào tạo và chỉ chờ đợi để đối mặt với cuộc chạm trán này.
Hãy nhìn ra phía trước, có hàng triệu con tàu linh hồn công chính trên biển cùng bạn. Ngay cả khi lớp vỏ tàu của bạn rung lắc vì từng con sóng trong trận bão này, tôi cam đoan rằng những thanh gỗ dài làm nên mũi tàu và đuôi lái của bạn đến từ một khu rừng vĩ đại. Loại gỗ có lõi sợi dài đó đã được biết đến để chịu đựng bão táp, để giữ vững, tự bảo vệ và tiến lên, bất chấp mọi thử thách.
Trong những thời điểm u tối, có xu hướng nghiêng về sự chán nản vì thế giới này đang sai lạc hoặc chưa được sửa chữa. Đừng tập trung vào đó. Cũng có xu hướng yếu lòng khi đắm chìm vào những điều nằm ngoài tầm với của bạn, những điều vẫn chưa thể xảy ra. Đừng tập trung vào đó. Đừng lãng phí những cơn gió lớn mà lại không giúp cánh buồm giương cao.
Nhiệm vụ của chúng ta không phải là giải quyết mọi vấn đề của thế giới trong một lần, mà là vươn dài tay ra để sửa chữa phần của thế giới mà chúng ta có thể tiếp cận. Bất kỳ điều nhỏ bé, bình lặng nào mà một linh hồn có thể làm để giúp linh hồn khác, để hỗ trợ một phần của thế giới đau khổ khốn khó này, đều hết sức có ích. Chúng ta không biết rằng những hành động nào hoặc do ai, sẽ làm cho sự thay đổi đạt được khối lượng tới hạn để chuyển dịch theo chiều hướng tốt đẹp bền vững.
Điều cần thiết để thay đổi mạnh mẽ là một sự tích lũy của những hành động, thêm vào, tiếp tục thêm nữa. Chúng ta biết rằng không cần tất cả mọi người trên Trái Đất để mang lại công lý và hòa bình, mà chỉ cần một nhóm nhỏ, quyết tâm không bỏ cuộc trong cơn bão đầu tiên, thứ hai hoặc thứ một trăm.
Một trong những hành động yên bình và mạnh mẽ nhất mà bạn có thể làm để can thiệp vào thế giới đầy bão táp là đứng lên và tỏ bày linh hồn của bạn. Linh hồn đang tỏa sáng giống như vàng trong những thời điểm tăm tối. Ánh sáng của linh hồn gửi ra những chớp sáng, đánh lên những tia lửa, góp thành những ngọn lửa, và bùng cháy. Tỏ bày ngọn đèn của linh hồn trong những thời điểm đầy bóng tối như thế này – mạnh mẽ và có lòng từ bi đối với người khác; cả hai đều là những hành động của sự dũng cảm lớn lao và cần thiết nhất.