Hồ Đình Ba
DANH VỌNG THẦN QUYỀN
(Tiểu thuyết luận đề)
TRỞ LẠI QUÊ NHÀ.
Thánh lễ ban sáng trong nhà nguyện của chủng viện vừa kết thúc với lời chúc đi bình an của cha chủ tế. Các chủng sinh làm dấu thánh giá đứng dậy rời chỗ ngồi theo thứ tự từ hàng ghế trên cùng sát cung thánh xuống dưới. Họ im lặng, kính cẩn khoanh tay đi hàng một vào lối đi giữa hai dãy ghế. Chỉ khi họ ra khỏi nhà thờ họ mới buông thõng hai tay. Như thường lệ, người ra sau cùng vì còn nán lại từ năm đến mười phút để cầu nguyện trước Thánh Thể là Gioan Baotixita Phan Minh Vũ. Dù có người nào đó hoài nghi thái độ sùng kính của Vũ thì long sùng kính đã là thói quen của anh từ ngày vào chủng viện.
Hôm đó là một ngày mùa thu năm 1953 ở Phnôm Pênh. Như mọi ngày các chủng sinh có được mười lăm phút để giải lao sau đó họ đến ăn sáng tại phòng ăn của chủng viện Nam Vang. Trong bữa ăn họ có thể nghe thấy tiếng hoan hô của dân chúng ngoài phố vọng lại. Dân Kam-pu-chia hoan hô lãnh tụ của họ là ông hòang Norodom Sihanuc đã giành lại độc lập cho đất nước họ từ tay thực dân Pháp, sau một thời kỳ ngắn tranh đấu ôn hòa, không hy sinh nhiều xương máu.
Có lẽ vì những tiếng ồn ào ấy mà trong giờ ăn sáng hôm nay, cha giám thị không cho đọc sách đạo đức. Dù vậy mọi chủng sinh đều im lặng ăn, tiếng muỗng nĩa chạm vào nhau rất khẽ. Khi cha giám thị cho biết lý do có tiếng ồn ào huyên náo ngòai tường bao chủng viện: hôm nay là ngày đón mừng độc lập cùa dân chúng Kampuchia, vẻ ưu tư hiện lên mọi khuôn mặt, không chỉ nơi các chủng sinh người Việt thuộc địa phận Tây đàng trong mà cả thiểu số chủng sinh người bản địa. Ai cũng biết rằng văn hóa Đông phương và cả tình tự dân tộc (nếu có) đều không chấp nhận Ki-tô giáo thậm chí đạo mới này còn bị coi là “tả đạo”.
Trước tình hình này, một số chủng sinh trong đó có Phan Minh Vũ lo lắng cho
con đường tu hành của họ. Họ đoán già đoán non rằng chủng viện sẽ bị giải tán và các chủng sinh sẽ bị đuổi về làm dân thường, trở thành những nông dân, thợ thủ công hoặc thương gia hoặc một nghề nào khác…Vĩnh biệt chức thánh.
Những tiên đoán của họ chỉ đúng một nửa. Hai tháng sau và theo thỏa thuận giữa giáo quyền và chính quyền hoàng gia, chủng viện tạm thời ngừng hoạt động và tất cả các chủng sinh người Việt phải lên đường về nước.
Ngày 23 tháng chạp, còn hai tuần nữa thì đến tết âm lịch, hai chiếc xe ca xuất phát từ chủng viện Phnom Pênh, đưa gần năm mươi chủng sinh người Việt về nước qua ngã Xvây Riêng. Chuyến đi dài làm các cậu trai đều mệt mỏi, đặc biệt Minh Vũ mà theo khoa tướng số thuộc loại người ”ngũ trường”, tay chân dài và mặt dài hình chữ nhật. Chiều cao của anh thuộc loại nhất lớp gần một mét tám. Anh ngồi ghế trong, hai đầu gối xiên vào lối đi giữa của xe để giữ chân vuông góc. Khi xe gặp ổ gà sâu, cả chiếc xe tưng lên làm cho đầu anh chạm vào trần. Anh không hề thấy đau vì khuôn mặt dài với trán thấp của anh không hề có một biểu lộ nào như anh vừa đội quả bóng đến đúng tầm những lúc anh chơi bóng đá trong chủng viện. Đến Xvây Riêng, hai xe chở các chủng sinh dừng lại để ăn cơm rồi đi qua biên giới Miên-Việt để hướng thẳng về Cần Thơ. Hơn chin giờ tối, hai xe ca đến trước tiểu chủng viện Cần Thơ sau khi dừng lại dùng cơm tối trước khi vào thành phố. Các chủng sinh bước xuống xe chờ mở cổng. Mười phút sau người gác cổng và cha tổng giám thị tiểu chủng viện xuất hiện. Ông nói các chủng sinh vừa đến nghỉ tạm qua đêm sau một cuộc hành trình dài, sau thánh lễ sáng sớm ngày mai, họ sẽ có buổi làm việc với cha Tổng đại diện để được thông báo hướng giải quyết của tòa Giám mục về con đường tu hành của họ.
Sáng hôm sau, sau bữa ăn sáng, các chủng sinh mới về nước tập họp trong hội
trường. Cha tổng đại diện vừa từ nhà thờ chánh tòa đến. Đọc kinh Lạy Cha cùng các bạn trẻ xong, ông đi thẳng vào vấn đề. Ông chia ra ba trường hợp: thứ nhất những người không còn muốn tu vì bất cứ lý do nào thì có thể xin thôi, về bản quán làm giáo dân; thứ hai những người muốn tu tiếp thì ghi tên lại và danh sách sẽ được chuyển về Đại chủng viện Sài-gòn và phải đợi hết năm học này qua năm học mới để được xét tuyển; việc xét tuyển căn cứ vào học bạ đã được chuyển từ Phnôm Pênh về. Trong khi chờ xét tuyển, chủng sinh đó phải đến giáo xứ nơi mình đang sống đăng ký với cha xứ để tham gia sinh hoạt và được cha xứ hướng dẫn thêm. Thứ ba là những người muốn tiếp tục tu hành nhưng không trong dòng triều mà trong các dòng hành khất hoặc chiêm niệm sẽ được tòa giám mục giới thiệu cho dòng ấy. Sau buổi họp, Vũ cùng mười sáu bạn khác đăng ký vào diện thứ hai. Trong buổi họp ấy các chủng sinh biết được cuộc chiến tranh Pháp-Việt đang bước vào giai đoạn quyết liệt. Sau chiến thắng trong chiến dịch biên giới, lực lượng Việt Minh tiến về cứ điểm Điện Biên Phủ, chuẩn bị trân đánh quyết định này.
Download để đọc tiếp DANH VỌNG THẦN QUYỀN
Chuỗi bài cùng tác giả:
1. Trôi dạt dòng đời – Hồ Đình Ba
2. Danh vọng thần quyền
3. Mối tình nghiệt ngã
4. Đối thoại liên tôn – Đồng quy nhi thù đồ
5. Lý và Khí