Tia sáng – 24-5-2024
Có một kịch bản chung không thể đảo ngược ở tất cả các con sông, dù chúng có mặt ở bất cứ nơi nào, đó là nếu đã xây đập thủy điện và khai thác cát quá mức, tất yếu sẽ cạn kiệt phù sa dẫn tới biến dạng sông, xói lở hạ du, hạ thấp lòng dẫn, rút chân đồng bằng, …
Không ai mường tượng hết những gì sẽ xảy ra, bởi mọi chuyện giờ mới chỉ bắt đầu.
“Hồi tôi mới về công tác thì các bãi này còn rất rộng, có những điểm chiều rộng cả km, nhưng giờ đã mất sạch”, ông Vũ Thanh Thuận, Hạt phó Hạt Đê điều Hải Hậu, nhìn ra dải bờ biển kể trong tiếng sóng vỗ dưới chân kè nhà thờ đổ Trái tim Chúa của giáo xứ Xương Điền, xã Hải Lý, điểm được kè để giữ lại chứng tích của những trận xói lở. “Sóng đánh vào làm nứt chân đê, đất cát dần trôi ra, đê bị hở hàm ếch, xong bị sập dần từng đoạn”.
“Trước năm 1995, lở dần bãi ngoài đê, đê có dấu hiệu bị dọa vỡ ở nhiều điểm, chính quyền đã vận động dân di dời vào phía trong và bắt đầu đắp tuyến đê số hai ở sâu bên trong để dự phòng”, ông Thuận nhớ lại. Cuộc di chuyển kéo dài trong chục năm theo tốc độ ăn vào của biển, một số hộ chuyển sâu vào phía trong đê số hai, một số hộ không còn đất để chuyển vào đã bỏ đi miền Nam.








