Một số dạng trang phục thời Lê

ĐVCP – 15/07/2016

Giao Lĩnh Thường – tức bộ y phục gồm chiếc áo 6 thân có cổ giao nhau (giao lĩnh) đi cùng với chiếc váy quây (thường) – là phục trang phổ biến nhất trong dân gian thời Lê, có thể thấy qua tranh vẽ lẫn điêu khắc.

Giao lĩnh có dạng vạt ngắn và vạt dài.

Giao lĩnh vạt dài triều Lê

Tiếp tục đọc “Một số dạng trang phục thời Lê”

Một cách vấn khăn phổ thông thời Nguyễn

ĐVCP – 30/07/2016

Khăn vấn và áo ngũ thân là hai bộ phận không thể tách rời tạo nên một bộ trang phục thống nhất của người Việt, từ vua đến quan đến những thường dân, xuyên suốt nhiều thế kỷ kể từ thời chúa Nguyễn Ánh thống nhất giang sơn Việt Nam.

Tuy vậy nhưng kỹ thuật vấn khăn của người Việt đã hầu như mai một và đứng trước nguy cơ thất truyền khi mà cuộc sống Âu hóa hiện đại đã đẩy lùi thời trang truyền thống trong việc ăn mặc thường ngày. Góp phần bảo tồn văn hóa của dân tộc, hội Đại Việt Cổ Phong xin giới thiệu đến các bạn một cách vấn khăn của nam giới thời Nguyễn.

==============================================

vấn-khăn-01

Món thịt sống của người Kẻ Chợ và nguồn gốc từ “Khoái chá”

ĐVCP – 20/07/2016

Món nem chạo Vị Thủy làm từ thịt lợn sống
Món nem chạo Vị Thủy làm từ thịt lợn sống

Trích cuốn “A supplement to the Voyages Round the World”, William Dampier, 1688.

==========================================================

(…) Đối với những nhu yếu phẩm này thì có các buổi chợ được họp mỗi tuần, trong khu vực khoảng bốn đến năm làng; và được họp tại mỗi làng theo thứ tự: thế nên một ngôi làng sẽ không được khu chợ quay lại sau bốn đến năm tuần. Những khu chợ này có nhiều gạo (vì đây là thực phẩm chính của họ, nhất là đối với người nghèo) hơn là thịt hoặc cá, nhưng cũng không hề thiếu thịt lợn, lợn con, vịt và gà mái, rất nhiều trứng, các loại cá to và nhỏ, tươi hoặc muối với Balachaun(1) và Nuke-Mum(2); với đủ các loại củ, rau thơm, hoa quả, kể cả đối với những khu chợ nông thôn này. Nhưng ở Cachao(3), nơi mà có nhiều chợ họp hàng ngày, ngoài những thứ đó ra người ta còn có thịt bò thiến, thịt trâu, thịt dê, thịt ngựa, thịt mèo và chó (theo như tôi được nghe kể) và châu chấu. Tiếp tục đọc “Món thịt sống của người Kẻ Chợ và nguồn gốc từ “Khoái chá””

Ứng dụng hoa văn Đại Việt cho giải trí, du lịch

07:00 AM – 20/01/2017 TN

Các sản phẩm có ứng dụng hoa văn Đại Việt /// Ảnh: BTC cung cấp
Các sản phẩm có ứng dụng hoa văn Đại Việt ẢNH: BTC CUNG CẤP

Các đồ án hoa văn Đại Việt có thể tiếp sức cho các ngành công nghiệp sáng tạo, giải trí như điện ảnh, du lịch, mỹ thuật công nghiệp.

Những chiếc đĩa gốm men rạn, đĩa sứ men ngọc mang hoa văn nổi; bao lì xì, móc khóa có hình rồng; đĩa cá hóa rồng đúc đồng… đang được trưng bày trong triển lãm Hoa văn Đại Việt từ nay đến Tết Nguyên đán, tổng kết 2 năm những đồ án đó được nhóm Đại Việt cổ phong sưu tầm, tập hợp. “Tôi xem hoa văn ở trên mạng, sau đó đồ lại trên sản phẩm đúc đồng của mình. Đĩa có đường kính 33 cm, đã bán được với giá 15 triệu đồng”, ông Hoàng Văn Phi chia sẻ về một sản phẩm của mình. Tiếp tục đọc “Ứng dụng hoa văn Đại Việt cho giải trí, du lịch”

Cung cách ngồi của người Việt xưa

DVCP – June 4, 2016

Như đã từng đề cập trong bài về sập, phản, chõng, người Việt thời xưa thường có thói quen ngồi rất đặc trưng và phổ biến: ngồi bệt – tức là ngồi trên một mặt phẳng có diện tích rộng như sập, phản hay sàn (trải chiếu). Dựa vào các tư liệu tranh ảnh và việc quan sát thói quen sinh họat người dân thời Lê, Nguyễn ta có thể thấy rõ điều này. Thường nhật khi ăn uống, nghỉ ngơi, giải trí v.v. người Việt đều ngồi trên sập, phản, có những dịp như khi ăn cỗ, ăn lễ thì người ta còn trải chiếu lên sàn đất, sàn gạch mà ngồi.