Những ‘trại phong’ đóng băng ký ức

VNE – Thứ hai, 15/1/2018

Trong thế giới bị cô lập của những cơ sở điều trị bệnh phong, hàng chục năm qua, những bệnh nhân cuối cùng vẫn tồn tại theo cách riêng.

Bà Chõn luôn quấn một chiếc giẻ quanh mắt. Bà bị mù từ lâu. Chiếc giẻ ấy có một chức năng bảo vệ đặc biệt. Nó ngăn lũ ruồi đẻ trứng vào mắt bà.

Không ai biết bà Chõn đã từng bị ruồi đẻ vào mắt như thế nào. Những người sống cùng không còn nhớ. Khi các tình nguyện viên lần đầu tiên đặt chân đến trại Phú Bình, thì bà đã quấn giẻ. Ở nơi bà sống, có nhiều người mù. Nhưng chỉ có bà Chõn quấn giẻ quanh mắt: nó chắc chắn không phải là một niềm tin được đồn thổi.

Bà Chõn mất năm ngoái. Nhưng câu chuyện của bà vẫn được nhắc lại như một nỗi ám ảnh cho những người mới đặt chân tới trại Phú Bình. Cái giẻ đại diện cho bệnh tật, cho việc thiếu thốn sự chăm sóc, và tiêu biểu cho nỗ lực vá víu của những người già nơi này nhằm níu giữ sự sống.

Đôi giày buộc bằng chỉ của bà Yến. Không có giày, bà Yến không thể đi lại vì đau đớn.

Tiếp tục đọc “Những ‘trại phong’ đóng băng ký ức”

Gùi phúc âm lên đồi bác ái

NĐT – 14/11/2016 – 22:17 PM

Nơi đây giờ cách thị trấn huyện lỵ Di Linh chừng ba cây số theo đường chim bay, xưa kia xung quanh là rừng nguyên sinh và cả thung lũng rộng lớn này là vùng đầm lầy hoang. Hôm nay quay về làng bác ái siêu hạng này là để tìm sự an lành quảng đại ở đây, sau những lang bạt trần tục ngoài kia.

Soeur Mậu vỗ về một nữ bệnh nhân. Ảnh Phạm Bình

Tiếp tục đọc “Gùi phúc âm lên đồi bác ái”