Sách vi phạm thuần phong mỹ tục: phạt cũng… bí mật!

Nguyễn An Sa Thứ Tư,  28/9/2016, 16:35 (GMT+7)

Khó lượng hóa thế nào là “phá hoại thuần phong mỹ tục” nên những sách bị cấm vì tội này thường rơi vào trường hợp nhạy cảm, gây sốc. Ảnh: Nguyễn An Sa

(TBKTSG Online) – Thỉnh thoảng đời sống xuất bản lại xôn xao về một đầu sách bị cấm lưu hành vì “trái thuần phong mỹ tục”. Những đầu sách bị phạt vì tội này tha hồ bán chạy trong thế giới chợ đen. Vì sao vậy? Thực hư tội ấy như thế nào? Cách luận tội hiện nay ra sao?

Tiếp tục đọc “Sách vi phạm thuần phong mỹ tục: phạt cũng… bí mật!”

Campuchia, ảo và thực…

img_2335

 1.

Gần đây, báo chí Việt Nam thường đề cập đến tình hình chính trị căng thẳng ở nước Campuchia láng giềng. Nào là quân đội chính phủ bao vây trụ sở phe đối lập, các đảng đối lập không nhượng bộ còn lên kế hoạch đại biểu tình, nào là Campuchia phản ứng Mỹ can thiệp nội bộ… Tiếp tục đọc “Campuchia, ảo và thực…”

Leo núi Tà Cú

Tà Cú
Núi Tà Cú

Mấy ngày nghỉ lễ vừa rồi đám bạn già rủ đi Mũi Né tắm biển chơi, rồi nếu ai nấy còn sung, trên đường về sẽ ghé chùa núi Tà Cú. Tôi thắc mắc, hết tháng Bảy âm lịch rồi còn hành hương gì nữa thì ông bạn đề nghị vụ đi chơi này giải thích cảnh chùa Linh Sơn giữa rừng núi mùa nào cũng đẹp và lên chùa còn để xin trúng lô tô kiểu Mỹ nữa, thưởng jackpot lên gần chẳn 30 tỷ rồi! Tiếp tục đọc “Leo núi Tà Cú”

Dài kỳ chuyện nhuận bút văn thơ – 2 kỳ

  • Kỳ 1: Nhà văn không sống được bằng nhuận bút
  • Kỳ 2: Giới phát hành không là ‘con buôn’, tác giả mới được đối xử tử tế
***

Kỳ 1: Nhà văn không sống được bằng nhuận bút

Thứ Sáu, 04/09/2015 13:45

(Thethaovanhoa.vn) – Với nhuận bút 10% giá bìa nhân với số lượng phát hành như hiện nay, các tác giả văn thơ Việt Nam có sống được với nhuận bút?

Hai tập truyện Thả hy vọng và Trên đôi cánh chuồn chuồn, nhuận bút 18 triệu đồng nhưng phải mất hai năm để viết

Tiếp tục đọc “Dài kỳ chuyện nhuận bút văn thơ – 2 kỳ”

Sài Gòn thay đổi đời tôi

NĐT – 30/04/2016 – 19:50 PM

Mãi tới 30.4.1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm. Từ thuở bé con đến năm 19 tuổi chẳng có ai nhắc tôi ngày sinh nhật, tôi cũng chẳng quan tâm. Đúng ngày “non sông thu về một mối” tôi đang học Bách khoa Hà Nội, cô giáo dạy toán xác suất đã cho hay đó cũng là sinh nhật của tôi. Tôi vui mừng đến độ muốn bay vào Sài Gòn ngay lập tức, để cùng Sài Gòn tận hưởng “Ngày trọng đại”.
Hình ảnh quen thuộc của Sài Gòn sau tháng 4.1975. Ảnh tư liệu của NR

Tiếp tục đọc “Sài Gòn thay đổi đời tôi”

Chuyện Cậu nhập xác phàm

Su_ton_tai_cua_vong_linh_thanh--crop--btwm

Truyện ngắn

Buổi chiều, chương trình xổ số trên ra-dô đã xong xuôi, đúng theo cái lệ bất di bất dịch của xóm làng, các chị phụ nữ rỗi việc – hoặc bỏ ngang luôn việc nhà – lại đi thư giãn theo kiểu riêng của các chị, tức đến tụ tập tại chỗ hẹn quen thuộc là nhà bà Tư làm nghề cạo gió. Người trước người sau, họ mon men đến ngồi vào chiếc chiếu rách trải sẵn trong sân nhà bà Tư. Tiếp tục đọc “Chuyện Cậu nhập xác phàm”

Một kiếp đầu thai

IMG-1713.jpg

Mai An Nguyễn Anh Tuấn

 Truyện ngắn

Gọi tên con gái đến lần thứ ba trong hương khói mịt mù, Thông như sụm người bên nấm mộ chưa xanh cỏ với nhiều vòng hoa trắng đã héo rụi. Tấm thân vạm vỡ rung lên trong những tiếng nấc quả không tương xứng chút nào với dáng vẻ võ biền, nếu như không bất chợt để lộ ra những múi mỡ đã tới thời kỳ chảy xệ ra trên cằm, dưới bụng khiến người ta phải thương hại… Tiếp tục đọc “Một kiếp đầu thai”

Trò chuyện với chân dung mộng mị*

Đạo diễn điện ảnh Nguyễn Anh Tuấn

Bản đồ thế giới mà ta có thể tưởng tượng nên, chỉ được vẽ ra trong giấc mộng…”

Chasles Nodier (1)

Xưa nay, những giấc mộng thường được miêu tả trong văn chương, và nhiều khôn xiết- ví như những giấc mộng trong truyện của Edga Pô, trong hồi ký Nam Ông mộng lục của Hồ Nguyên Trừng, trong tiểu thuyết Hồng Lâu mộng của Tào Tuyết Cần, trong kinh sách của Trang Chu, trong thơ Đỗ Phủ, Lý Bạch, v.v. Nhưng miêu tả giấc mơ trong hội họa thành cả một phòng tranh thì theo hiểu biết của tôi, mới chỉ có mình nữ họa sĩ trẻ Nguyễn Lý Phương Ngọc! Và cái độc đáo là những giấc mơ hiển hiện thành tranh của em lại tập trung vào những chân dung mà em đặt tên một cách vừa thật thà vừa khái quát bay bổng: “Chân dung mộng mị“. Tiếp tục đọc “Trò chuyện với chân dung mộng mị*”

Tiểu thuyết Trung-Việt Việt-Trung: Lời hiệu triệu của một dân tộc trước đại họa

 Đạo diễn – Nhà văn Mai An Nguyễn Anh Tuấn

 Tôi tin chắc một điều, người Việt hôm nay miễn là có lương tri thông thường, bất kỳ ai cũng đều phải phấn khích trước cuốn tiểu thuyết Trung-Việt Việt-Trung(1) và muốn “ngấu nghiến” nó ngay lập tức – chưa cần biết dày mỏng, phải trái, viết theo kiểu gì, hay dở ra sao.

TVVT 2 Tiếp tục đọc “Tiểu thuyết Trung-Việt Việt-Trung: Lời hiệu triệu của một dân tộc trước đại họa”

Hà Nội Bốn Mùa – Hạ


Tùy bút điện ảnh – Đạo diễn Nguyễn Anh Tuấn

Trong một ngày giao mùa từ xuân sang hè, cố nhà văn Băng Sơn- người chuyên viết về Hà Nội đã có những dòng nói hộ tâm tư nhiều người như sau: ” Ta cảm nhận được thiên nhiên cũng như thời gian đang chầm chậm lướt qua bên ta như cánh buồm bình thản dong về chân trời, mang theo bí mật mà suốt đời ta tìm hiểu cũng không thể nào thấu được…Hà nội mến yêu ơi, đất nước kỳ vĩ ơi, ta muốn chắp tay cảm tạ, bởi lòng ta cũng đang dào dạt sang mùa…”

Mùa hè Hà Nội là mùa có “những cuộc chia ly màu đỏ” của bao người phụ nữ tiễn chồng ra nơi chiến tuyến… Đó cũng là mùa cá bột trên sông Nhị, mùa của những cuộc hộ đê hùng tráng, là thời điểm diễn ra những lần duyệt thủy chiến, xem rối nước của quan quân Lý – Trần trên hồ Tả Vọng- tức hồ Gươm, là mùa của những cánh buồm sải cánh trên sông Nhị – sông Tô tấp nập giao thương xuôi ngược giữa đất Kinh Kỳ Kẻ Chợ với các miền thượng nguồn hay hạ nguồn sông Cái…

Tiếp tục đọc “Hà Nội Bốn Mùa – Hạ”

Giên Su*

(* Dựa theo truyện cổ tích Việt Nam)

Ngày xửa ngày xưa, dưới hạ giới mới chỉ có một chàng trai khôi ngô tuấn tú tên là An Đam và một cô gái xinh đẹp nết na tên là Ên Va. Họ sống vui vẻ trong một khu vườn rộng lớn vô cùng đẹp đẽ do Ngọc Hoàng Thượng Đế dựng nên. Vì rất nghe lời Thượng Đế nên họ sống hạnh phúc, chẳng lo lắng, muộn phiền bao giờ. Tiếp tục đọc “Giên Su*”

Ảo ảnh đường trường

Mai An Nguyễn Anh Tuấn
Truyện ngắn

Dường như trong tất cả những chuyến xe đường trường, người ta dễ trở nên gần gũi và thông cảm với bạn đồng hành qua những câu hỏi han, những lời trò chuyện, những điều vô tình nghe lỏm được… Nhờ thế, những gian khổ dọc đường có vẻ trở nên dễ chịu hơn một ít, nỗi sốt ruột sau cả ngày đường với những cảnh vật đơn điệu lặp đi lặp lại cũng bớt đi. Tiếp tục đọc “Ảo ảnh đường trường”

Bản di chúc bi thảm

Mai An Nguyễn Anh Tuấn

Truyện ngắn

Tranh minh họa của nữ họa sĩ Nguyễn Lý Phương Ngọc
Tranh minh họa của nữ họa sĩ Nguyễn Lý Phương Ngọc

Đầu tiên là triệu chứng khó thở kéo dài nhiều giờ. Đó là điều khó hiểu với một người không phải là cuờng tráng song sức khỏe có thể được gọi là sung mãn như ông. Bác sĩ riêng đã loại trừ ngay cái bệnh buộc phải lập tức i-zô-lê ( biệt lập), hoành hành bởi con vi trùng mang tên một nhà bác học Đức. Nơi ông ở cũng chưa đến nỗi phải suốt ngày đeo mõm chó cả khi ra đường lẫn ở trong nhà như thành phố Bác Ki nọ mù mịt bụi khói gần đây mà ông thường thấy trên phim, ảnh. Tiếp tục đọc “Bản di chúc bi thảm”