The invasion was carried out jointly by the United Kingdom and the Soviet Union, aiming primarily to secure Iranian territory against Axis influence and protect critical supply routes.
Here’s a comprehensive overview:
Lead-Up and Reasons
Strategic Importance:
Iran had a strategically critical position, particularly as a transportation corridor between the Allies and the Soviet Union.
Iranian infrastructure, notably the Trans-Iranian Railway, offered a route for delivering vital supplies from the Allies (mostly Britain and the U.S.) to the USSR following Germany’s invasion (Operation Barbarossa) in June 1941.
Iranian Position and Axis Influence:
Although officially neutral, the Iranian ruler Reza Shah Pahlavi sympathized with Germany, partially due to historical rivalry with Britain and Russia.
Germany had established substantial diplomatic and commercial influence in Iran, with many German nationals working in strategic industries, raising fears of espionage and sabotage among the Allies.
Diplomatic Tensions:
Britain and the Soviet Union demanded Iran expel German nationals perceived as threats; Iran hesitated or refused, increasing Allied suspicions and tension.
Invasion: Operation Countenance
Date and Execution:
Began on August 25, 1941, when British forces advanced from the south and west, while Soviet forces attacked from the north.
Rapid military operations overwhelmed Iran’s defenses, which were relatively weak and poorly equipped compared to the invading powers.
Key Events:
British forces captured key oil fields in Khuzestan (Abadan), securing critical petroleum resources.
Soviet troops quickly took control of northern provinces, including major cities such as Tabriz and Mashhad.
Air and naval superiority allowed quick suppression of Iranian resistance.
Iranian Response: The Iranian army, despite fighting briefly in several locations, was rapidly overwhelmed, with significant casualties but limited overall resistance.
Tehran quickly realized the futility of resistance and began negotiations.
Below, we show the share of Iran’s oil exports by destination.
Country
Share of Iran’s Crude Oil Exports
🇨🇳 China
89%
🇸🇾 Syria
6%
🇦🇪 United Arab Emirates
3%
🇻🇪 Venezuela
2%
In 2023, a staggering 89% of Iran’s oil exports went to China, a sharp rise from just 25% in 2017.
This surge followed renewed U.S. sanctions in 2018, which isolated Iran from most global oil buyers.
Iran is among the world’s largest oil producers, and in recent years, China has become its most critical customer both economically and geopolitically.
As hostilities in the region intensify–marked by U.S. attacks on Iranian nuclear infrastructure and Iranian missile strikes on American bases in Qatar and Iraq—China’s access to Iranian oil is increasingly at risk.
This is because the Strait of Hormuz, a critical route for China’s oil imports, could be disrupted by further conflict or Iranian retaliation.
While Iran supplies only about 13% of China’s total oil imports, the relationship is strategically important, offering China discounted crude and reinforcing its broader regional influence amid Western pressure.
Al Jazeera English The US and Israel attacked Iran – saying it cannot have nuclear weapons – while the Islamic Republic denies trying to build one. The two are among nine countries armed with such weapons. So who decides who can have nuclear arms? And have the Israeli and US attacks increased the risks that more countries will want them?
Presenter: Adrian Finighan
Guests: Tariq Rauf, former head of verification and security policy coordination at International Atomic Energy Agency. Laicie Heeley, nuclear arms control and non-proliferation specialist, editor-in-chief of Inkstick Media in Washington DC. Tariq Ali, historian, editor at New Left Review journal in London.
Israeli space launch vehicle Shavit sends a military intelligence satellite into space in March 2023. The same Shavit rocket can launch ballistic missiles, including the nuclear-capable, three-stage Jericho III intermediate-range ballistic missile. The Jericho III reportedly has a range exceeding 4,000 kilometers, enough to reach all of Iran, Pakistan, Europe, and western Russia. Israel has not acknowledged the existence of its nuclear weapon arsenal despite being widely known. (Credit: Israel Defense Ministry)Share
An extraordinary three-part series on Israeli television, The Atom and Me, lays out how the country got its nuclear weapons. It takes for granted what anyone who pays attention has known for years. But the series goes well beyond a general discussion about Israel’s nuclear weapons. It shows the country’s single-minded determination to get the bomb no matter what it took, including stealing nuclear explosives and bomb components from the United States and violating a major nuclear arms control treaty to which Israel is a party—and lying about it.
The Axis of Resistance is a network of groups that have been a key part of Iran’s defence strategy for years. But we’ve now seen Israel and Iran attack each other directly, while Israel has invaded Lebanon to go after the biggest group in the Axis, Hezbollah. So what does this mean for the balance of power in the region, and where does the Axis of Resistance fit into it now? #AJStartHere with Sandra Gathmann explains. Chapters:
Tổng thống Iran Raisi và Ngoại trưởng Amir-Abdollahian đã thiệt mạng trong vụ rơi trực thăng tại vùng núi hiểm trở, theo hãng thông tấn Merh News.
Người nắm quyền tổng thống thay ông RaisiSau khi Tổng thống Raisi được xác nhận thiệt mạng, Phó tổng thống Mohammad Mokhber sẽ trở thành quyền Tổng thống nếu được Lãnh tụ Tối cao Iran phê chuẩn.Ông Mokhber, 69 tuổi, là quan chức cấp cao nhất trong 12 phó tổng thống của Iran. Theo Hiến pháp Iran được thông qua năm 1989, hội đồng đặc biệt gồm lãnh đạo từ các cơ quan hành pháp, lập pháp và tư pháp sẽ có trách nhiệm tổ chức bầu cử tổng thống trong vòng 50 ngày tới.
TTCT – Ngày 14-4-2024, Iran trực tiếp đánh Israel bằng 331 tên lửa nặng nhẹ và máy bay không người lái nhanh chậm các loại. Chuyện này “chưa từng thấy”, nhưng hẳn không phải là ngày huy hoàng nhất trong lịch sử quốc gia này.
Ảnh: Spiegel
2.500 năm trước, đế triều Aechemenid của Ba Tư trị vì từ Hy Lạp đến Ubezkistan và từ Libya đến Ấn Độ, là một trong những đế chế lớn nhất lịch sử, diện tích 5,5 triệu km2, bao trùm cả… Israel ngày nay.
Trong kinh Cựu ước của Kitô, tức là sách thánh của đạo Do Thái, Đế Ba Tư Cyrus vĩ đại là ân nhân của dân tộc Do Thái và được Do Thái đưa lên hàng “thiên sứ”. Sở dĩ như vậy là vì Cyrus chiếm thành Babylon và giải phóng người Do Thái bị lưu đày và làm nô lệ ở đây, cho họ trở về quê xưa xây lại đền thờ trên Đất Hứa.
TTCT – Các suy đoán về thời gian, địa điểm và cách thức Tehran hoặc các đồng minh của họ sẽ phản ứng trước cuộc tấn công vào lãnh sự quán Iran ở Damascus đã kết thúc vào rạng sáng 14-4, khi cuối cùng, Iran tuyên bố khởi sự chiến dịch “True Promise”.
Ảnh: The Daily Beast
Trong chiến dịch Lời hứa chân thật này, Tehran đã thực hiện một cuộc không kích chưa từng có vào các mục tiêu quân sự ở Israel, với sự tham gia của hơn 350 máy bay không người lái (UAV) và tên lửa hành trình.
Lực lượng phòng không Israel, với sự hỗ trợ của không quân Mỹ, Jordan và Anh, đã chặn nhiều UAV và một số tên lửa trên bầu trời Syria, Iraq và Jordan vào khoảng 2h sáng giờ địa phương. Các UAV và tên lửa khác thì bị hệ thống phòng không Iron Dome (Vòm sắt) phá hủy trên lãnh thổ Israel.
TEL AVIV, Israel (AP) — Israeli leaders on Sunday credited an international military coalition with helping thwart a direct Iranian attack involving hundreds of drones and missiles, calling the coordinated response a starting point for a “strategic alliance” of regional opposition to Tehran.
Ngày 19/11, quân nổi dậy Houthi tại Yemen đã chiếm tàu container Galaxy Leader. Họ sử dụng máy bay trực thăng để đổ quân lên con tàu khi đang di chuyển trên Biển Đỏ và buộc thủy thủ đoàn phải cập vào cảng Hodeida, Tây Nam Yemen. Tàu Galaxy Leader được điều khiển bởi công ty hàng hải NYK Line của Nhật, nhưng chủ tàu lại là Tập đoàn Ray Car Carriers của tỷ phú Abraham Ungar, một trong những người giàu nhất Israel.
Lực lượng Houthi có những tính toán của riêng họ khi tuyên chiến với Israel.
Phát ngôn viên Yahya Saree của Houthi tuyên bố việc chiếm tàu là đòn trả đũa việc Israel tấn công Dải Gaza: “Nếu cộng đồng quốc tế thật sự quan tâm đến sự ổn định trong khu vực, họ nên tìm cách ngăn chặn Israel hung hăng gây chiến”. Tuyên bố trên cùng vụ chiếm tàu chỉ là một phần nhỏ trong cuộc chiến đang diễn ra giữa những nhóm vũ trang Hồi giáo với Israel và Mỹ được châm ngòi bởi xung đột ở Gaza.
Mảnh đất rực lửa
Houthi tuyên chiến với Israel vào ngày 31/10 vừa rồi bằng việc phóng một loạt tên lửa đạn đạo và máy bay không người lái vào Israel. Đa số tên lửa và máy bay đã bị không quân Israel đánh chặn hoặc rơi nhầm mục tiêu. Vụ đánh chiếm tàu Galaxy Leader nghiêm trọng hơn và đã đánh động công chúng Israel. Tel Aviv cáo buộc vụ bắt cóc tàu diễn ra dưới sự chỉ đạo của Iran. Phát ngôn viên Nasser Kanaami của Bộ Ngoại giao Iran phủ nhận cáo buộc trên và tuyên bố: “Các nhóm vũ trang trong khu vực tự mình đưa ra quyết định quân sự và chính trị của họ, Iran chỉ đóng vai trò giúp đỡ về vật chất và tinh thần”.
Sự thật là kể từ khi cuộc chiến giữa Israel và Palestine nổ ra ở Dải Gaza, nhiều nhóm vũ trang đồng minh với Iran ở Iraq, Syria và Yemen đã tấn công các cơ sở quân sự của Israel và Mỹ trong khu vực. Theo số liệu của Lầu Năm Góc, kể từ ngày 17/10, đã có 61 cuộc tấn công vào các căn cứ quân sự của Mỹ ở Iraq và Syria, 29 cuộc ở Iraq và 32 cuộc ở Syria. Không ai biết rõ những cuộc tấn công này gây ra bao nhiêu thương vong, nhưng theo số liệu nội bộ của quân đội Mỹ thì có ít nhất 60 người đã bị thương.
Tổ chức Quan sát nhân quyền Syria (SOHR) cho biết ngày 20/11 đã xảy ra một vụ tấn công tại căn cứ Al-Tanf của quân Mỹ ở Đông Nam Syria. Những kẻ tấn công sử dụng máy bay không người lái thả lựu đạn vào quân Mỹ và nhóm vũ trang Maghawir al-Thawra (MaT) được CIA huấn luyện trong căn cứ. Không ai tử vong vì vụ tấn công, nhưng có 2 thành viên MaT bị thương nặng. Chưa đầy vài tiếng sau, căn cứ Mỹ trấn giữ mỏ dầu Conoco gần thành phố Deir Ezzor (Đông Syria) phải hứng chịu hơn 10 quả rocket. Ít nhất 3 lính Mỹ bị thương.
Hiện có khoảng 2.000 lính Mỹ ở Iraq và 900 ở Syria. Con số này chưa bao gồm những người mang quốc tịch Mỹ đang nằm dưới sự bảo vệ của quân đội nước này như bác sỹ, kỹ sư, nhân viên cứu trợ nhân đạo, v.v… Mối lo lớn nhất của Mỹ bây giờ là bảo vệ công dân của họ ở Iraq.
Behnam Ben Taleblu, một chuyên gia người Mỹ nghiên cứu về Iran, nhận xét: “Chỉ riêng khu vực biên giới Iraq-Syria đã có ít nhất 10-20 nhóm vũ trang khác nhau nằm dưới sự bảo trợ của Iran… Cái gọi là “mặt trận chống Mỹ chung” của các nhóm vũ trang là cách để lẩn tránh trách nhiệm trong trường hợp họ gây ra cái chết cho lính Mỹ. Kể cả khi căn cứ Mỹ có bị ném bom đi nữa thì quân đội Mỹ cũng không thể tìm ra một mục tiêu chính xác để có cớ đổ thêm quân vào Iraq”.
Không chỉ Trung Đông mà Bắc Phi cũng đang trở nên bất ổn vì cuộc chiến tại Israel. Mới đây, chi nhánh Nusrat al-Islam wal Muslimeen (JNIM) của al-Qaeda đã đánh bom căn cứ quân sự Mali ở sân bay quốc tế Gao và tấn công một con thuyền chở người đi trên sông gần đó. Có ít nhất 49 dân thường và 15 binh lính bị tử vong, trong đó có 2 sỹ quan quân đội Mỹ. Tuy quân đội Pháp đồng minh đã rút khỏi Mali từ năm 2022, người Mỹ vẫn để lại một số quân tại nước này nhằm hỗ trợ quân đội Chính phủ Mali chống khủng bố. JNIM tuyên bố hai vụ tấn công là hành động đáp trả việc Israel ném bom Dải Gaza. Những vụ tấn công tương tự cũng đã diễn ra ở Burkina Faso và Niger. Ngoài Gaza ra thì nơi nguy hiểm nhất ở Israel hiện nay là biên giới với Lebanon. Kể từ khi cuộc chiến tại Dải Gaza được châm ngòi vào ngày 7/10, quân đội Israel (IDF) và Hezbollah liên tục tổ chức những cuộc tấn công nhỏ lẻ vào nhau.
Các ngôi làng Lebanon ở gần biên giới bây giờ đều là làng “ma” vì dân đã di tản hết. Theo số liệu của Liên hợp quốc thì hơn 46.000 người Lebanon đã phải rời bỏ nhà cửa vì xung đột biên giới. Hơn 14.000 người trong số đó đang trú tạm ở thành phố Tyre, miền Nam Lebanon.
Cuộc chiến không ai muốn
Mỹ không hề “khoanh tay đứng nhìn” các căn cứ của mình bị tấn công. Ngày 27/10, máy bay Mỹ đã ném bom vào 2 kho vũ khí của lực lượng Vệ binh Cách mạng Iran (IRGC) nằm gần thành phố Abu Kamal ở miền Đông Syria.
Quân đội Mỹ sẽ đối phó thế nào đối với các hành động gây hấn trên biển? Vụ chiếm tàu Galaxy Leader đang đặt ra dấu hỏi lớn về việc bảo đảm an ninh trên Biển Đỏ. Hằng năm có hơn 17.000 nghìn tàu thuyền đi lại trên Biển Đỏ, trung bình 50 tàu/ngày. Không chỉ Mỹ mà toàn bộ cộng đồng quốc tế mong muốn giao thông trên Biển Đỏ được thuận lợi nhằm tránh mọi ảnh hưởng tiêu cực đến nền kinh tế toàn cầu.
Vấn đề nằm ở chỗ hai quốc gia giáp Biển Đỏ có quân đội hùng mạnh nhất là Ai Cập và Arab Saudi đều không muốn tự mình đứng ra đảm bảo an ninh hàng hải. Ai Cập đã giữ thái độ trung lập kể từ khi cuộc chiến tại Dải Gaza nổ ra. Còn Arab Saudi mới chỉ “rút chân” ra khỏi cuộc nội chiến Yemen và vẫn đang đàm phán hòa bình với quân nổi dậy Houthi. Họ hoàn toàn không muốn làm điều gì ảnh hưởng đến việc đàm phán. Mới đây, quân Houthi đã giết 4 binh sỹ Arab Saudi sau khi nước này bắn hạ 1 tên lửa của họ trên đường bay đến Israel.
Pháo binh Israel tấn công quân Hezbollah ở giáp biên giới với Lebanon.
Bên duy nhất có đủ khả năng đảm bảo an ninh trên Biển Đỏ là hải quân Mỹ. Tại thời điểm này, hạm đội tàu sân bay USS Dwight D. Eisenhower đang đỗ ở vịnh Oman nhằm “để mắt” đến tình hình Israel. Ngoài tàu sân bay USS Dwight D. Eisenhower thì hạm đội này còn có 1 tàu phóng tên lửa, 3 tàu khu trục, và một số tàu hỗ trợ như tàu chở dầu, tàu sửa chữa, v.v… Một hạm đội tương tự dẫn đầu bởi tàu sân bay USS Gerald R. Ford đang đóng trên biển Địa Trung Hải.
Hải quân Mỹ hoàn toàn có thể sử dụng hai hạm đội trên để tuần tra Biển Đỏ. Nhưng, làm vậy thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến nhiệm vụ của hai hạm đội, đó là “cảnh cáo” các thế lực thân Palestine ở Iraq, Lebanon và Syria. Chuyên gia phân tích quân sự Jonathan Knight (Mỹ) giải thích: “Israel hiện đang dựa vào các tàu đánh chặn tên lửa của Mỹ như USS Carney bảo vệ họ khỏi tên lửa đạn đạo của quân Houthi. Bây giờ mà hải quân Mỹ dùng tàu để đi tuần tra Biển Đỏ thì sẽ đặt Israel vào thế nguy hiểm. Mặt khác, những thế lực thân Hamas ở các nước lân cận có thể thừa thế mà can thiệp sâu hơn vào cuộc chiến”.
Tình thế “tiến thoái lưỡng nan” của Mỹ không chỉ dừng lại trên Biển Đỏ. Trong cuộc chiến này, Israel không có đồng minh trong khu vực mà chỉ có kẻ thù hay bên trung lập. Nỗi lo sợ lớn nhất của Tel Aviv vào thời điểm này là Hezbollah hay IRGC mở mặt trận mới. Đấy là lý do mà IDF vẫn chưa tập trung đổ quân vào Dải Gaza mà chỉ ném bom và tổ chức các đợt đột kích chớp nhoáng. IDF hoàn toàn không muốn điều quân rời xa vùng biên giới.
Các nhóm vũ trang ở Trung Đông và Bắc Phi có tính toán chiến lược của riêng mình khi tuyên chiến với Israel và Mỹ. Thế giới Hồi giáo đang đồng loạt lên án những cuộc tấn công của IDF vào Dải Gaza. Trái lại, nhiều nước phương Tây như Mỹ vẫn tiếp tục hỗ trợ vật chất cho IDF và ủng hộ mọi hành động của họ. Bằng cách nhắm vào quân đội Mỹ đóng trong khu vực, các nhóm vũ trang đang gây được thiện cảm với dư luận trong và ngoài nước họ. Với những lực lượng như quân Houthi đang rất cần uy tín để khẳng định quyền cai trị của họ, việc đặt mình vào thế đối lập với Israel và Mỹ là con đường ngắn nhất để đạt được mục tiêu.
Mặt khác, chính quyền nhiều nước Trung Đông và Bắc Phi cũng đang chịu chỉ trích dữ dội vì thái độ trung lập của họ. Chính phủ các nước như Iraq, Ai Cập, Arab Saudi, Jordan, v.v… là đồng minh của Mỹ. Họ chắc chắn không muốn làm xấu đi quan hệ với Mỹ bằng việc chỉ trích Israel. Nhưng, đại đa số công dân Hồi giáo tại các nước này có thái độ chống Israel và ủng hộ Palestine. Sự lựa chọn duy nhất của chính phủ các nước này là giữ thái độ trung lập. Nếu như họ “ra mặt” ngăn chặn những cuộc tấn công vào Mỹ và Israel thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín trong và ngoài nước của họ. Quân Houthi nhận thấy rõ cục diện ngoại giao-quân sự hiện thời nên đã lấn tới. Vào ngày 3/12 vừa qua, tên lửa của quân Houthi đã đánh trúng 3 tàu thương mại trên Biển Đỏ. Trước đó, một vụ nổ ở eo biển Bab el-Mandeb – nơi có nhiều tàu thuyền qua lại – cũng nghi là do quân Houthi gây ra. Hải quân Mỹ cho biết họ chưa bị tấn công trực diện nhưng đã phải buộc bắn hạ một số máy bay do thám của quân Houthi do đến quá gần tàu chiến Mỹ.
Chiến sự ở biên giới Lebanon-Israel vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm. Ngay cả khi lệnh ngừng bắn tại Dải Gaza đang diễn ra, Israel vẫn tiếp dụng bắn pháo vào Lebanon. Liên hợp quốc thông báo lực lượng gìn giữ hòa bình của họ đóng tại Lebanon đã trúng đạn pháo của quân Israel. Ba nhà báo quốc tế đi cùng lực lượng gìn giữ hòa bình đã tử vong vì xe họ trúng đạn. Theo số liệu được hãng tin AFP tổng hợp thì con số thương vong chưa chính thức ở Lebanon hiện nay là 109 người, trong đó có khoảng 77 tay súng Hezbollah và 14 dân thường đã xác định rõ danh tính.
Cuộc chiến gây áp lực lên Israel vẫn sẽ tiếp tục chừng nào chiến sự còn diễn ra ở Dải Gaza. Những cuộc đột kích chớp nhoáng hay ném bom bằng máy bay không người lái gây ra ít tổn thất về mặt vật chất, nhưng chúng vẫn làm tốt nhiệm vụ “trói chân” IDF và quân đội Mỹ, nên chỉ có con đường ngoại giao mới mong giải tỏa được những mối đe dọa sau lưng họ. Câu hỏi hiện nay là liệu họ có thể thành công không trong khi uy tín khu vực của cả hai nước đã bị tổn hại nghiêm trọng.
TTCT – Israel sẽ vừa phải tấn công Gaza vừa phải để một mắt dè chừng phía bắc nước này, nơi giáp giới Lebanon và có lực lượng Hezbollah mạnh gấp nhiều lần Hamas đang hoạt động.
Những người ủng hộ Hezbollah tề tựu nghe bài phát biểu của lãnh tụ Hassan Nasrallah trong lễ rước ngày Ashura ở ngoại ô nam Beirut, Lebanon, tháng 8-2021. Ảnh: EPA
Đây là cửa hàng tạp hóa thứ ba mà tôi ghé. Nó ở gần trung tâm thành phố Beirut và chỉ cách Trường đại học American, Beirut khoảng nửa cây số, là chỗ xập xình hàng quán ngày đêm sinh viên ăn chơi.
Nhưng đây là khu dân cư đi ngủ sớm, chứ không phải phố đi bộ chớp nháy đèn. Tôi vào bên trong lấy mấy chai bia lạnh. Khi ra quầy tính tiền, tôi nói với ông chủ tiệm là hai cửa hàng tôi mới ghé đều không có bia. Ông nhìn thẳng vào mắt tôi và nói thật đanh thép: “Ở cửa hàng này, tôi bảo đảm là ông sẽ luôn tìm được bia rượu!”.
Tháng 9/1980, quân đội Iraq bất ngờ mở chiến dịch tấn công nước láng giềng Iran, khởi đầu cho cuộc chiến tranh Iraq – Iran kéo dài 8 năm, khiến hơn 500.000 người chết, trong đó phần lớn tổn thất thuộc về Iran.
Chiến tranh Iraq – Iran là một trong những cuộc chiến khốc liệt nhất kể từ sau Thế chiến 2.
Iran ngày nay là một trong những thế lực quân sự hàng đầu ở Trung Đông mà Mỹ và các đồng minh luôn dè chừng. Tuy nhiên, Iran trong lịch sử từng bị quốc gia láng giềng Iraq tấn công bất ngờ vì cho là đang không mạnh. Iran phản ứng ra sao? Mỹ nhìn nhận và hành động như thế nào? Mời độc giả cùng nhìn lại những diễn biến quan trọng trong cuộc chiến qua loạt bài này.
Sau cuộc chiến với các nước Ả Rập năm 1948, Israel đối mặt với thách thức an ninh cực lớn khi bị bao quanh bởi phần lớn các nước thù địch. Tình thế này khiến Israel phải đưa ra giải pháp trước khi quá muộn. Và họ chọn Iran.
Trước khi thù địch, Israel và Iran từng hình thành một liên minh chiến lược. Ảnh minh họa: Sky News
Theo Viện Brookings (tổ chức tư vấn có trụ sở tại Mỹ), sự thù địch Israel – Iran rất kỳ lạ. Hai nước không có biên giới chung, không xảy ra chiến tranh cũng như không có bất kỳ sự cạnh tranh gay gắt nào về kinh tế hay vị thế trong khu vực. Lịch sử về mối quan hệ giữa người Ba Tư (Iran ngày nay) và người Do Thái (Israel ngày nay) cũng phần lớn là những điều tích cực. Thậm chí, trước năm 1979, Israel và Iran còn tạo thành một liên minh chiến lược về chính trị, kinh tế, an ninh và nhiều lĩnh vực khác. Vậy điều gì đã khiến Israel và Iran từ bạn hóa thù? Loạt bài kỳ này sẽ cố gắng giải đáp phần nào câu hỏi đó.
There will be only one winner in the war that has broken out between Israel and the Palestinian militant group Hamas. And it is neither Israel nor Hamas.
In an operation coined “the Al-Aqsa Storm,” Hamas, whose formal name is the Islamic Resistance Movement, fired thousands of rockets into Israel on Oct. 7, 2023. Hamas and Palestinian Islamic Jihad fighters infiltrated Israel by land, sea and air. Hundreds of Israelis have been killed, more than 2,000 injured, and many taken hostage.
epa10363106 Pro-government supporters, including families of killed Iranian soldiers, protest against the UN and western countries in front of the United Nation office in Tehran, Iran, 13 December 2022. EPA-EFE/ABEDIN TAHERKENAREH
2022 has been a year where high-profile international cases of violence against women, such as in Iran, Ukraine, and Afghanistan, have made headlines, but this is just part of a trend that permeates every aspect of society, according to United Nations (UN) officials interviewed by EURACTIV.
UN Women Brussels Director Dagmar Schumacher and the UN’s Director in Brussels Camilla Bruckner sat down with EURACTIV to discuss progress in Europe and the situation for women outside of the Union following the 16 Days of Activism against Gender-Based Violence.