Fast and dubious: How electric cars are tiring the Mekong – Xe điện phát triển nóng đang bào mòn Mê Kông

mekongeye.com

This five-part series explores how the acceleration of electric vehicle adoption could increase the demand for rubber—a commodity that has historically driven deforestation and land grabbing across the Mekong region. Experts say the EV transition will boost rubber demand, as EVs need specialized tires that can bear heavier vehicle weight and high torque.

This matters to the Mekong region. Our data analysis shows that Cambodia, Laos, Myanmar, Thailand, and Viet Nam together supply nearly 50% of the world’s natural rubber. About 70% of global rubber goes into tires. Without effective traceability in place, deforestation and land conflicts, many of which are ongoing and affecting the lives and livelihoods of local communities—are unlikely to be solved.

Story by Mekong Eye’s investigation team
This series was produced in partnership with Earth Journalism Network and the Pulitzer Center

Electric vehicles (EVs) are on the rise — from Bangkok to Hanoi to Vientiane — promising a cleaner future as part of the global shift to clean energy, with more than 17 million electric cars sold worldwide in 2024.

But there is still a cost to pay for these ‘green cars’. With their heavier battery weight and higher torque, EVs wear out their tires faster than gasoline-powered cars, and therefore consume more tires throughout their lifetime.

In every tire is natural rubber, the key raw material that ensures durability, elasticity and strength.

The growing demand for EV tires has had significant implications for the Mekong region — Cambodia, Laos, Myanmar, Thailand and Viet Nam — which produces about 50% of the world’s natural rubber and hosts major plants for multinational tire manufacturers and EV makers.

Tiếp tục đọc “Fast and dubious: How electric cars are tiring the Mekong – Xe điện phát triển nóng đang bào mòn Mê Kông”

Protected areas hit hard as Mekong countries’ forest cover shrank in 2024

mongabay.com Gerald Flynn 6 Oct 2025Asia

  • The five Mekong countries lost nearly 1 million hectares (2.5 million acres) of tree cover in 2024, with nearly a quarter of which was primary forest, and more than 30% of losses occurring inside protected areas.
  • Cambodia and Laos saw some of the highest levels of loss inside protected areas, driven by logging, plantations and hydropower projects, though both countries recorded slight declines from 2023.
  • In Myanmar, conflict has complicated forest governance, with mining and displacement contributing to losses, though overall deforestation fell slightly compared to the previous year.
  • Thailand and Vietnam bucked the regional trend, with relatively low forest losses in protected areas, supported by logging bans, reforestation initiatives, and stricter law enforcement.

See All Key Ideas

BANGKOK — The Mekong countries of Cambodia, Laos, Myanmar, Thailand and Vietnam lost a combined area of tree cover of nearly a million hectares in 2024, or an area almost the size of Lebanon. That’s according to Mongabay’s analysis* of satellite data published by the Global Land Analysis and Discovery (GLAD) laboratory at the University of Maryland, in partnership with Global Forest Watch (GFW).

GFW data show 991,801 hectares (2.45 million acres) of tree cover were lost in 2024, including nearly 220,000 hectares (544,000 acres) of primary forest, across the five Mekong countries. More than 30% of tree cover loss recorded in 2024 occurred inside protected areas, although across the region, the rate of deforestation — both within protected areas and outside of them — slowed slightly from 2023. Despite this, the drivers of deforestation vary somewhat from country to country, and last year’s losses still reflect a grim trajectory for forests in the Mekong region.

The economies of almost all Mekong countries are heavily reliant on agriculture, with forests cleared for both agribusiness-run plantations or subsistence farming plots. But research indicates the conversion of forest to croplands has resulted in increasingly unpredictable weather patterns and subsequently poorer agricultural yields.

Tiếp tục đọc “Protected areas hit hard as Mekong countries’ forest cover shrank in 2024”

Nam Thủy Bắc Điều – tham vọng chuyển nước nhiều tranh cãi của Trung Quốc

VNE – Thứ ba, 30/8/2022, 19:00 (GMT+7)

Nam Thủy Bắc Điều – tham vọng chuyển nước nhiều tranh cãi của Trung Quốc

Nam Thủy Bắc Điều là đại dự án đưa nước từ các con sông miền nam tới miền bắc khô hạn của Trung Quốc, nhưng gây nhiều tranh cãi về môi trường.

Sơ đồ các tuyến dẫn nước trong dự án Nam Thủy Bắc Điều. Nguồn dữ liệu: Global Times

Hãng thông tấn Xinhua của Trung Quốc cho biết dự án Nam Thủy Bắc Điều, hệ thống vận chuyển nước lớn nhất thế giới, đưa nước từ miền nam lên miền bắc Trung Quốc xuyên qua lòng sông Hoàng Hà, được thử nghiệm thành công ngày 25/8. Đợt thử nghiệm được tiến hành nhằm đánh giá quá trình vận hành toàn bộ 155 đơn vị và đưa toàn bộ đại dự án vào hoạt động.

Tiếp tục đọc “Nam Thủy Bắc Điều – tham vọng chuyển nước nhiều tranh cãi của Trung Quốc”

Mekong farmers struggle as fertilizer prices rise

Farmers harvest rice in Thailand’s northern Nan province. PHOTO: Paritta Wangkiat

mekong eye – By Phafan NokaeoTran Nguyen and Sao Phal Niseiy

26 September 2022 at 8:25

Rising fertilizer costs decimate poor Mekong farmers’ livelihoods despite their vital role in feeding millions.

BANGKOK, THAILAND ― Skyrocketing prices for fertilizers and agricultural production has pushed farmers in the Mekong region into severe debt and poverty.

Many have been forced to abandon their farms or have been unable to pay their debts and have lost their land, despite their roles in ensuring food security for millions of people.   

“This is the worst year for farmers. Everything is more expensive, except rice prices, and they keep dropping,” said Prasert Tangthong, 58, a farmer with a small holding in Sing Buri province in central Thailand.

Tiếp tục đọc “Mekong farmers struggle as fertilizer prices rise”

5 years on: LMC mechanism yields results in multiple areas

lmcchina – Yunnan Gateway, March 26, 2021

March 23 this year marks the fifth anniversary of the founding of the Lancang-Mekong Cooperation (LMC) mechanism.

On that day in 2016, the first leaders’ meeting of the LMC gathered leaders from China, Cambodia, Laos, Myanmar, Thailand and Vietnam in Sanya, Hainan to launch the LMC mechanism.

Over the past five years, the six LMC countries have united as one to deepen practical cooperation. Now their cooperation has entered a new era, setting an example for building a human community with a shared future.

Yesterday, the event celebrating the 5th Anniversary of Lancang-Mekong Cooperation and a seminar on LMC was held in Kunming, Yunnan province.

Bringing into full play its geographical and cultural closeness to the Mekong countries, Yunnan has integrated the LMC mechanism into local socio-economic development and opening up over the past five years, bearing fruits in cooperation. A shared river gives rise to a shared future.

Tiếp tục đọc “5 years on: LMC mechanism yields results in multiple areas”

Phỏng vấn Ngô Thế Vinh – người đi dọc 4.800km sông Mekong

NĐT –  10:05 | Chủ nhật, 15/05/2016 0

LTS. Gần 20 năm tâm huyết với các vấn đề trên dòng Mekong cũng như đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL), bác sĩ Ngô Thế Vinh không chỉ là một nhà văn với hai tác phẩm Cửu Long cạn dòng, Biển Đông dậy sóng và Mekong – dòng sông nghẽn mạch, ông còn là một nhà hoạt động môi trường bền bỉ. Ông đã có những chuyến đi dọc dòng Mekong dài 4.800km, từ Tây Tạng đổ xuống Biển Đông. Người Đô Thị có cuộc phỏng vấn ông Ngô Thế Vinh về các vấn đề nóng bỏng hiện nay trên dòng Mekong và ĐBSCL.

Thưa, dù đã 17 năm trôi qua, từ những chuyến đi dọc dòng sông Mekong dài 4.800km, bức tranh sống động mà ông “phác họa” về những tác hại khủng khiếp do các con đập thủy điện gây ra cho đời sống người dân lưu vực sông Mekong đến nay vẫn nóng hổi tính thời sự. Từ những dự cảm rất sớm về những hậu quả do các đập thủy điện gây ra trên dòng Mekong và cho ĐBSCL nói riêng, ông nhận định gì về thực trạng hiện nay?

Năm 2000, khi nói “Cửu Long cạn dòng”, nhiều người xem đó là phát biểu “nghịch lý” bởi đó là năm có lụt lớn ở miền Tây. Một vị tu sĩ đang tất bật lo việc cứu trợ, mới nghe tên cuốn sách đã phát biểu: “Đang lũ lụt ngập trời với nhà trôi người chết mà lại nói “Cửu Long cạn dòng” là thế nào?” Nhưng cần hiểu rằng lũ và hạn tương ứng với mùa mưa và mùa khô là chu kỳ tự nhiên đã có hàng ngàn năm trên dòng Mekong và các vùng châu thổ, và đến nay thì mức độ càng trầm trọng và gay gắt.

Chúng ta không thể đổ lỗi hết cho “thiên tai”, mà cần can đảm gọi cho đúng tên những yếu tố “nhân tai” bởi do chính con người gây ra qua suốt quá trình phát triển không bền vững và có tính tự hủy từ nhiều thập niên qua, đã làm gãy đổ sự cân bằng của cả một hệ sinh thái vốn phức tạp nhưng cũng hết sức mong manh của dòng Mekong.

Băng qua Biển Hồ đến khu Bảo tồn sinh thái Tonle Sap (nguồn: tư liệu Ngô Thế Vinh)

Tiếp tục đọc “Phỏng vấn Ngô Thế Vinh – người đi dọc 4.800km sông Mekong”

Việt Nam cần bảo vệ dòng Sê Kông vì lợi ích của chính mình

IUCN – 27 Th9, 2021

Trong 18 tháng vừa qua, do sự hạn chế đi lại của đại dịch Covid, sự quan tâm chú ý đến các vấn đề môi trường trong khu vực ở hầu hết các khía cạnh đều ít nhiều bị hạn chế hoặc lơ là. Đây có thể là lý do vì sao chúng ta đã không kịp nhận biết khi một doanh nghiệp nhà nước của Việt Nam, Công ty Xây dựng Sông Đà 6, khởi động việc xây dựng đập Sê Kông A (hay còn gọi là đập Sê Kông 1) tại CNDCND Lào.

content hero image

Photo: Sekong river in Stung Treng, Cambodia © Center for People and Nature

Nếu được xây dựng ở vị trí này trên dòng chính sông Sê Kông, con đập sẽ cắt hầu hết sự kết nối của Sê Kông với dòng chính Mê Công, và vì vậy sẽ chặn đứng sự di cư của nhiều loài cá lên vùng sinh sản ở thượng nguồn. Sông Sê Kông là dòng nhánh lớn cuối cùng trong hệ thống sông Mê Công hầu như còn chảy thông suốt và việc xây dựng đập Sê Kông A sẽ đe dọa trực tiếp đến trữ lượng cá và an ninh lương thực khu vực: https://nhipcaudautu.vn/phong-cach-song/dap-se-kong-1-de-doa-dong-bang-song-cuu-long-3323435/.

Tiếp tục đọc “Việt Nam cần bảo vệ dòng Sê Kông vì lợi ích của chính mình”

Bình thường mới: Đồng bằng sông Cửu Long đối mặt với hạn hán và xâm nhập mặn

Hạn hán

vietnam.opendevelopmentmekong.net – 15 March 2022

Đồng bằng sông Cửu Long thiếu nước phục vụ sinh hoạt và sản xuất trầm trọng. Ảnh từ www.moitruongvadothi.vn.

1. Bối cảnh

Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) của Việt Nam là đồng bằng lớn thứ ba trên Trái Đất, là nơi sinh sống của gần 18 triệu người với sinh kế chủ yếu là sản xuất nông nghiệp và nuôi trồng thủy sản. Được coi là “Vựa lúa” của Việt Nam, ĐBSCL đóng góp hơn một nửa tổng sản lượng gạo của cả nước và 95% sản lượng gạo xuất khẩu, góp phần đưa Việt Nam trở thành quốc gia xuất khẩu gạo lớn thứ ba thế giới. Khu vực này cũng đóng góp 70% sản lượng trái cây và hơn 60% sản lượng thủy sản xuất khẩu của cả nước.1

Tiếp tục đọc “Bình thường mới: Đồng bằng sông Cửu Long đối mặt với hạn hán và xâm nhập mặn”

Thiệt hại hàng nghìn tỷ do suy giảm nguồn nước sông Mê Công

Thứ Ba, 07-09-2021, 18:53Lưu vực sông Mekong. (Ảnh: Duy Khương/TTXVN)

NDSố lượng nước sông Mê Công từ thượng nguồn về đồng bằng sông Cửu Long năm 2020 giảm 157 tỷ m3 so với năm 2011. Lượng phù sa bùn cát năm cũng giảm tương ứng 14 triệu tấn so với năm 2017…

Trong khuôn khổ Đại hội Tổ chức các cơ quan Kiểm toán tối cao châu Á (ASOSAI) 15 diễn ra ngày từ ngày 6 đến 8/9 theo hình thức trực tuyến, Kiểm toán Nhà nước Việt Nam đã trình bày, chia sẻ báo cáo kết quả kiểm toán việc quản lý nguồn nước lưu vực sông Mê Công gắn với việc thực hiện mục tiêu phát triển bền vững.

Đây là một trong những nội dung quan trọng của Tuyên bố Hà Nội – sáng kiến được Việt Nam đề xuất với vai trò Chủ tịch Tổ chức các cơ quan Kiểm toán tối cao châu Á (ASOSAI) nhiệm kỳ 2018-2021 (Đại hội ASOSAI 14).

Tiếp tục đọc “Thiệt hại hàng nghìn tỷ do suy giảm nguồn nước sông Mê Công”

Geopolitics plays out on the Mekong with doubts on dams and promises of cooperation

 

aseantoday.com

The geopolitics of the Mekong river continue to evolve, with key announcements from China, Thailand and the Mekong River Commission.

Editorial

Recent weeks have seen new developments in the ongoing tension over the Mekong river and its waters, as the river basin faces ecological crises and its waters play an ever-larger role in geopolitics.

Thailand has announced that it is reconsidering its decision to purchase power from the planned Sanakham Dam, a large hydropower project on the mainstream of the Mekong in Laos. Tiếp tục đọc “Geopolitics plays out on the Mekong with doubts on dams and promises of cooperation”

SEBASTIAN STRANGIO NÓI VỀ TRUNG HOA TRONG KHU VỰC MEKONG

(Sebastian Strangio on China in the Mekong region)

Tyler Roney – Bình Yên Đông lược dịch mekong-cuulong

China Dialogue – November 4, 2020

Một người thợ hàn làm việc trên cầu bắt ngang sông Mekong,

một phần của đường sắt cao tốc Trung Hoa-Lào. [Ảnh: Alamy]

Tác giả của Dưới Bóng Rồng (In the Dragon’s Shadow) nói với China Dialogue về ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Hoa và các dự án hạ tầng đầy tranh cãi trong khu vực.

Với các hệ quả lớn lao cho các cuộc bầu cử sắp tới ở Myanmar cùng với việc Hoa Kỳ nhảy vào việc cai quản dòng sông, khu vực Mekong đã trở thành một nơi tranh chấp cho các mục tiêu rộng lớn hơn của Trung Hoa ở Đông Nam Á (ĐNA).

Quyển sách mới của Sebastian Strangio, Dưới Bóng Rồng: ĐNA trong Thế kỷ Trung Hoa, dựa trên hơn một thập niên tường trình trong khu vực để khám phá ảnh hưởng của Trung Hoa từ Lào cho đến Indonesia.  Đặc biệt là khu vực Mekong, có biên giới và lịch sử lâu dài với nước nầy và đang chụp lấy các dự án hạ tầng cơ sở quan trọng được Trung Hoa và các chánh phủ sở tại hậu thuẫn.

Sebastian Strangio, tác giả của Dưới Bóng Rồng: ĐNA trong Thế kỷ Trung Hoa

China Dialogue nói chuyện với Strangio về những thách thức mà Myanmar, Việt Nam, Cambodia, Thái Lan và Lào đang đối mặt.

Cuộc phỏng vấn được hiệu đính và cô động cho rõ ràng.

!–more–>

China Dialogue: Khi cuộc bầu cử ở Myanmar đến gần, đầu tư vào hạ tầng cơ sở của Trung Hoa đóng một vai trò nổi bật đối với nguy cơ của đảng Liên minh Dân chủ Quốc gia (National League for Democracy (NLD)).  Làm thế nào NLD có thể quay mặt với các dự án hạ tầng cơ sở có ảnh hưởng lớn của Trung Hoa trong tương lai gần?

Strangio: Kể từ khi cuộc khủng hoảng Rohingya bùng nổ giữa 2016 và 2017, phản ứng của các quốc gia Tây phương đối với việc đàn áp khủng khiếp và man rợ nầy đã tạo bất hòa với Myanmar và cho phép Trung Hoa lấy lại phần đất đã mất trong thời gian nước nầy mở cửa về phía Tây trong năm 2011-12.

Trung Hoa đã đi một bước dài với ý định làm sống lại các dự án hạ tầng cơ sở bị đình chỉ và đẩy mạnh mục tiêu dài hạn của họ để thiết lập một hành lang trên bộ từ Yunnan (Vân Nam) đến Ấn Độ Dương.  Đã có một số tiến bộ trong các dự án nầy, và Hành lang Kinh tế Trung Hoa-Myanmar được thiết lập như một hạng mục bao quát cho nhiều dự án hạ tầng cơ sở và kết hợp nầy.

Trên thực tế, không thực hiện được bao nhiêu.  Cái ấn tượng chung của mọi người là chánh phủ Myanmar rất cẩn thận về các hệ quả của các dự án nầy.  Mặc dù lệ thuộc nặng nề vào Trung Hoa, họ rất tinh tế để bảo đảm rằng các dự án nầy phục vụ quyền lợi của Myanmar.  Tôi nghĩ chúng ta đã thấy việc tái thương lượng dự án cảng Kyaukpyu và cắt chi phí khoảng 6 tỉ USD.  Chiến thắng gần như chắc của NLD trong các cuộc bầu cử sẽ duy trì mối liên hệ đầm ấm, nhưng tôi không nghĩ Trung Hoa sẽ được mọi thứ.  Chánh phủ ở Naypyitaw rất cẩn trọng và lo ngại về việc quá lệ thuộc vào Beijing.

China Dialogue: Ông nghĩ chánh phủ Myanmar tức giận như thế nào về dự án đập Myitsone, với ảnh hưởng văn hóa và môi trường của nó?

Strangio: Một trong những lý do khiến đập Myitsone là cột thu lôi cho việc chống đối là vì việc đình chỉ là hành động công khai đầu tiên của chánh phủ để củng cố ràng buộc với Tây phương sau nhiều năm cô lập.

Chuyện hiếm thấy là người thiểu số như Kachin và người Burman đa số có thể đồng ý về – một vấn đề nhạy cảm của cả nước.  Dự án Myitsone là một biểu tượng của chánh phủ bỏ qua quyền hạn và quyền lợi của các dân tộc thiểu số – trong việc phân phối điện bất công.  Và sông Irrawaddy cũng là biểu tượng văn hóa của Myanmar, cái nôi của các nền văn minh cận đại.  Ý nghĩ cho rằng nó sẽ bị bóp nghẹt bởi dự án đập khổng lồ của Trung Hoa cũng gây lo ngại lớn lao cho người đa số Burman.

Chánh phủ NLD ở trong tình thế khó khăn vì Trung Hoa muốn dự án tiếp tục lại và họ đã gây nhiều áp lực.  Nhưng điều nầy sẽ gây thiệt hại lớn lao cho NLD vì dự án không được biết nhiều.  Có thể nó sẽ được thu hẹp hay hủy bỏ để thay bằng các dự án thủy điện nhỏ hơn.

Ý kiến chống đập trong ngày cuối của chuyến viếng thăm Yangon của Xi Jinping

hồi tháng 1 năm 2020. [Ảnh: Alamy]

China Dialogue: Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) ở rất xa 11 đập trên dòng chánh Mekong của Trung Hoa, nhưng thiêt hại nhiều nhất.  Làm thế nào Việt Nam và các quốc gia Mekong khác có thể vận dụng việc cai quản xuyên biên giới tốt hơn để chống lại việc phát triển tàn phá trên Mekong?

Strangio: Rất khó vì đôi khi các đập của Trung Hoa là chuyện đã rồi (fait accompli).  Đó là một thách thức vì các đập nầy đã được xây, thiệt hại đã xảy ra và các đập ở trong lãnh thổ Trung Hoa.  Rất khó để kềm chế một siêu cường chỉ bằng luật lệ.

Nay, Trong Hoa có lợi thế lớn lao.  [Các quốc gia Mekong] dựa vào nước chảy về phía nam của Trung Hoa.  Nhưng tôi không rõ liệu Trung Hoa có ưu thế trong vấn đề nầy hay không.  Với việc gia tăng công bố nhắm vào việc Trung Hoa bóp nghẹt dòng chảy sông Mekong, mặc dù có nghi vấn về kết quả của nghiên cứu, áp lực quốc tế lên vấn đề nầy càng ngày càng tăng.  Đó có thể là lý do khiến Trung Hoa bắt đầu đáp ứng các quốc gia ở hạ lưu với lời hứa hợp tác chia sẽ dữ kiện.  Nhưng tất cả hợp tác sẽ xảy ra tùy thuộc vào Beijing.

Rất khó để biết tổ chức nào như Ủy hội Sông Mekong, mà Trung Hoa không phải là thành viên, thật sự có thể làm để bó tay của Beijing.  Tốt nhất, nó là một phần của chiến lược rộng lớn hơn nhằm làm áp lực với Trung Hoa về vấn đề nầy.  Có cơ hội tốt để mọi thứ được cải thiện, và Trung Hoa sẽ minh bạch hơn về cái gì đang xảy ra với các đập ở thượng lưu, nhưng tôi nghĩ tất cả sẽ được thực hiện theo điều kiện của Trung Hoa.

China Dialogue: Hợp tác Hoa Kỳ-Mekong khá mới mẽ, ông nghĩ các quốc gia Mekong có thể được gì?

Strangio: Chánh phủ Hoa Kỳ đang tìm cách đối phó với Trung Hoa và không có gì ngạc nhiên với cam kết tài chánh và hứa hẹn cho khu vực, nhưng thành thật mà nói, nó là một tỉ lệ rất nhỏ so với cái mà Trung Hoa cung cấp qua cơ chế Hợp tác Lancang-Mekong (LMC), đi ra ngoài thủy học và chia sẻ dữ kiện.  LMC đã trở thành một trụ cột chánh của BRI (Sáng kiến Vành đai và Con đường) và bao gồm các đặc khu kinh tế khổng lồ, cầu, đường sắt, đường ống và lưới điện.

Tôi thấy đây có vẻ là một dự án rất được hoan nghênh về phần của Hoa Kỳ, nhưng còn rất xa để chống lại ảnh hưởng lân cận của Trung Hoa với khu vực Mekong.

China Dialogue: Trong quyển sách, ông giải thích chi tiết về những thay đổi đã xảy ra trong thành phố Sihanoukville của Cambodia do đầu tư của Trung Hoa.  Trong vài tuần qua, các nhà vận động môi trường đã bị bắt.  Xã hội dân sự Cambodia có thể làm gì để chống lại?

Strangio: Nói thẳng ra, không có bao nhiêu.  Chánh phủ Cambodia chưa bao giờ chấp nhận tính pháp lý của xã hội dân sự Cambodia trong việc lấy quyết định, cho dù đó là các dự án hạ tầng cơ sở hay việc cai quản.  Trong quá khứ, có một ít không gian vì có sự hiện diện của các quốc gia viện trợ Tây phương và các quốc gia khác như Nhật Bản, giúp đỡ cho nhu cầu của chánh phủ.  Nhưng điều đó đã thay đổi với sự trỗi dậy của Trung Hoa ở Cambodia.

Chánh phủ luôn luôn vạch các đường đỏ chung quanh các quyền lợi chánh trị được cố thủ và cái chúng ta đang thấy là những đường đỏ hội tụ vào không gian dân chủ còn lại.  Các nhóm xã hội dân sự nay đối mặt với thách thức môi trường nhiều hơn 5 năm trước.

China Dialogue: Ở Lào, một trong những chi phí môi trường của đầu tư Trung Hoa là sự lệ thuộc vào các đồn điền độc canh ở phía bắc.  Làm thế nào để chánh phủ Trung Hoa khuyến khích đầu tư có trách nhiệm hơn?

Strangio: Câu hỏi của anh giả thiết rằng chánh phủ Trung Hoa biết vấn đề và muốn sửa nó.  Với các đồn điền chuối và dưa hấu trên khắp nước Lào, sự bất mãn được tạo ra thường do thái độ của các nhà thầu Trung Hoa.

Việc sử dụng hóa chất độc hại gây ra vấn đề y tế trong các cộng đồng, và chánh phủ Lào loan báo cấm sử dụng trong năm 2017, giới hạn các đồn điền chuối.  Đây là một vấn đề rộng lớn hơn của chánh phủ [Trung Hoa].

Các dự án như thế có khuynh hướng làm xấu đi hình ảnh của chánh phủ.  Mặc dù chánh phủ Trung Hoa kiểm soát trực tiếp, Beijing ở quá xa.  Ngay nếu các nhà làm luật và hoạch định chánh sách ở Beijing thừa nhận các ảnh hưởng tiêu cực đối với người dân địa phương, các đường dây liên lạc quá mỏng để họ có thể điều khiển các dự án như thế.

China Dialogue: Sau khi sách được xuất bản, câu hỏi về kinh Kra, một kinh đào khổng lồ qua vùng núi ở phía nam Thái Lan nối Vịnh Thái Lan với Biển Andaman, lại ngẩng đầu lên trong chánh trị Thái.  Từ khi đại sứ Trung Hoa đề nghị tài trợ dự án nầy như một phần của BRI trong năm 2018, nó quan trọng như thế nào trong các tham vọng lớn hơn của Trung Hoa trong Ấn Độ Dương?

Strangio: Nó là một trong những cái mà chánh phủ Trung Hoa muốn thấy tiến triển, nhưng tôi nghĩ họ cảm thấy rằng ngay trong tình huống tốt nhất, đây là một dự án khổng lồ liên quan đến nhiều năm thương lượng – chưa nói đến việc xây cất lớn lao phi thường.  Tôi nghi ngờ chánh phủ Thái sẽ quan tâm đến sự tiến triển nầy.  Việc phê chuẩn một ủy ban của [Thủ tướng] Prayut để xem xét dự án như một biện pháp để quăng cho Trung Hoa một cục xương.

Chi phí tổng cộng của dự án và các hệ quả về an ninh, cắt đứt người Hồi ở miền nam Thái Lan với phần còn lại của quốc gia, làm cho dự án nầy hầu như không thể tiến triển.  Tôi nghĩ Trung Hoa muốn xúc tiến, nhưng tôi nghĩ họ không thực tế.  Họ có nhiều kế hoạch để giảm sự lệ thuộc của họ vào Eo biển Malacca, và nhiều cái họ đang làm ở Myanmar trực tiếp liên hệ đến việc nầy: xây một hành lang trên bộ đến Ấn Độ Dương, tạo một lối thông thương ra biển về phía tây mà họ không có.

Sơ lược về tác giả

Tyler Rodney là chủ bút khu vực Đông Nam Á (ĐNA) của China Dialogue ở Bangkok, chú trọng đến khu vực Mekong.  Tyler cộng tác với nhiều nhật báo, tạp chí, và đài phát thanh trên khắp Trung Hoa và ĐNA.

The Mekong-U.S. Partnership: The Mekong Region Deserves Good Partners

The launch of the Mekong-U.S. Partnership reflects the importance of the Mekong region to the United States. Our relationship with Mekong partner countries is an integral part of our Indo-Pacific vision and our strategic partnership with ASEAN. With more than $150 million in initial investments in regional programs, we will build on the good work of the Lower Mekong Initiative and the $3.5 billion in regional U.S. assistance during the last eleven years. Tiếp tục đọc “The Mekong-U.S. Partnership: The Mekong Region Deserves Good Partners”

THE US AND THE MEKONG REGION: COOPERATION FOR SUSTAINABLE AND INCLUSIVE ECONOMIC GROWTH

By Satu Limaye, East West Center

HONOLULU (29 July 2020)—In recent years, relations with Southeast Asia have emerged as an important pillar of US engagement with the Indo-Pacific region. The Association of Southeast Asian Nations (ASEAN) is central to US foreign policy in the region, with a growing focus on the five countries bound together by the Mekong River—Cambodia, Lao PDR, Myanmar, Thailand, and Vietnam.

Fishing boats are unloaded on Tonle Sap Lake, which is fed by the Mekong River in Cambodia. Conservationists warn that dam construction on the Mekong could threaten the food supply of more than 40 million people who rely on fish from the river as an important source of protein. Photo: Jason South/Fairfax Media/Getty Images.

As they emerge from a tumultuous history, these countries must confront new elements of great-power competition even as their youthful populations push for economic growth and integration into the wider region and the world. Among other impacts, urbanization, infrastructure expansion, and climate change all affect the Mekong River, the natural resources along its banks, and the 240 million people who live in the region.

Tiếp tục đọc “THE US AND THE MEKONG REGION: COOPERATION FOR SUSTAINABLE AND INCLUSIVE ECONOMIC GROWTH”

Laos to move on third Mekong dam project despite neighbours’ green concerns

FILE PHOTO: A local villager drive a boat where the future site of the Luang Prabang dam will be on
FILE PHOTO: A local villager drive a boat where the future site of the Luang Prabang dam will be on the Mekong River, outskirt of Luang Prabang province, Laos, February 5, 2020. REUTERS/Panu Wongcha-um/File Photo

BANGKOK: Laos is pushing ahead with a hydropower project on the Mekong River, despite reservations aired by neighbouring countries over its potential to harm fisheries and farming downstream, the Mekong River Commission (MRC) said on Wednesday (Jul 10.

The 1,400-megawatt (MW) Luang Prabang project will be Laos’s third and largest dam on the river, with construction originally set to begin this year. Tiếp tục đọc “Laos to move on third Mekong dam project despite neighbours’ green concerns”

Banks need to take Belt and Road environmental risks seriously

China’s banks supporting BRI projects should apply environmental risk-management policies and oversight, says Divya Narain

Article image
Rice harvesting near Vientiane in Laos. The pillars will support the Nam Khone bridge, the longest on the China–Laos high-speed railway (Image: Surya Chuen / China Dialogue)

China’s Belt and Road Initiative (BRI) is intended to catalyse the economies of countries around the globe.

Yet BRI projects overlap some of the most ecologically fragile places on earth. The multi-trillion-dollar initiative – to build transcontinental networks of roads, railways and ports, studded with dams, mines, power plants, and solar and wind farms – has its environmental impacts. These include air and water pollution, soil contamination and erosion, habitat and wildlife loss. Tiếp tục đọc “Banks need to take Belt and Road environmental risks seriously”