Starbucks, KFC, Pizza Hut, and McDonald’s suffer sales slumps as Gaza war boycotts continue across Asia, boosting local and Palestinian brands
Gaza boycotts batter fast-food chains Starbucks, KFC, Pizza Hut, and McDonald’s and other US brands in Malaysia and Indonesia | Photo: PexelsVasudha Mukherjee New Delhi
In Malaysia and Indonesia, some of the biggest names in fast food — Starbucks, KFC, Pizza Hut, and McDonald’s — are still struggling to recover from the financial hit caused by boycotts sparked by the war in Gaza, according to a report by Nikkei Asia.
Steep sales drops for US fast food chains in Malaysia
In Malaysia, Starbucks operator Berjaya Food reported an 18 per cent year-on-year revenue drop in early 2024, with net losses widening to 37.2 million ringgit (US $9 million). Its share price has fallen another 15 per cent this year. The chain has leaned on heavy localisation efforts — drinks curated by Malaysian baristas, locally designed merchandise, and menu items by a popular local chef — but store managers expect the total number of outlets to shrink from 350 to under 300 by 2026.
QSR Brands, which runs KFC and Pizza Hut, swung from a pre-tax profit of 49.6 million ringgit in 2023 to a 66.2 million ringgit loss in 2024. It has cut prices, pizzas as low as 5 ringgit, stressed its halal credentials, and hired more local staff to appeal to customers.
In the area you have selected (Vietnam) tsunami hazard is classified as medium according to the information that is currently available. This means that there is more than a 10% chance of a potentially-damaging tsunami occurring in the next 50 years. Based on this information, the impact of tsunami should be considered in different phases of the project for any activities located near the coast. Project planning decisions, project design, and construction methods should take into account the level tsunami hazard. Further detailed information should be obtained to adequately account for the level of hazard.
Pacific “Ring of Fire” (enlarged graphic). Source: Adapted from U.S. Geological SurveyDownload Image
Climate change impact: The areas at risk of tsunami will increase as global mean sea level rises. According to the IPCC (2013), global mean sea level rise depends on a variety of factors, and estimates for 2100 range from ~20 cm to nearly 1 m. However, regional changes in sea level are difficult to predict. Projects in low-lying coastal areas such as deltas, or in island states should be designed to be robust to projected increases in global sea level.
Toàn thân anh Hần tê dại. Gió quất hạt mưa trên da, rát buốt. Nhìn biển nước mênh mông, đen mịt mùng, không thể liên lạc với ai, anh hình dung ở nhà, nước có thể gần chấm mái. Nghĩ đến cha mẹ già và hai đứa con nhỏ ở nhà, rồi người vợ mới trở dạ còn nằm bệnh viện cách đó 25 km, anh lo thắt ruột.
“Mình đoán là ông nội, bà nội cũng khó rồi”, Hần trào nước mắt khi kể lại tình cảnh đêm 19/11 – khi lũ ở Đăk Lăk lên đỉnh.
Cha mẹ anh cùng hai đứa con – 16 và 6 tuổi – chỉ cách đó hơn một km, nhưng giờ lại quá xa. Trong 9 anh chị em, anh Hần là con út, và là người gần cha mẹ nhất. Mới năm trước, anh xây nhà sát vách căn nhà cấp bốn của ông bà để tiện chăm sóc. Nhưng lúc này, tay chỉ có chiếc điện thoại “cục gạch” không sóng, anh không thể ở bên cha mẹ, cũng không thể cầu cứu anh chị nào.
Hình như mình chưa nghe lãnh đạo Việt Nam nào cúi đầu xin lỗi về những mất mát và đau khổ của dân vùng lũ. Có lẽ là các quý vị chỉ ngón tay vào Ông Trời vì Ông làm mưa làm bão. Chúng tôi chẳng có lầm lỗi gì hết để mà xin. Nếu ở Nhật hay Hàn, có lẽ nguyên dàn lãnh đạo cấp cao nhất đã từ chức hoặc bị văng chức vì áp lực của nhân dân.Tiếp tục đọc “Lãnh đạo xin lỗi dân vùng lũ”→
Cả đêm vật lộn với lũ, chị Nguyễn Thị Phương, 35 tuổi, thôn Mỹ Điền, xã Hòa Thịnh, một tay ôm đứa nhỏ, tay còn lại luồn qua mái ngói, kéo đứa lớn để không chìm trong nước.
“Có lúc tôi nghĩ chỉ giữ được đứa nhỏ”, người mẹ hai con nhớ lại đêm kinh hoàng từ tối 19/11 đến rạng sáng hôm sau. Chồng đi làm xa, ba mẹ con chị Phương sống trong căn nhà cấp 4 nằm dọc sông. Trước đó, chị nhận thông báo về mưa, lũ qua nhóm Zalo của khu dân cư. Chiều 19/11, điện mất, mạng Internet và sóng điện thoại chập chờn, khiến chị gần như không theo kịp các tin nhắn mới.
Cùng thời điểm, khu vực mưa rất lớn, thủy điện Sông Ba Hạ cách Hòa Thịnh gần 60 km xả lũ kỷ lục 16.100 m3/s. Lượng nước trong một giây đủ làm đầy khoảng 80 căn nhà rộng hơn 50 m2, cao tầm 4 m như của chị Phương. Tuy nhiên, chị không hình dung được mức độ nguy hiểm, chỉ kê đồ dễ hư lên cao hơn đầu gối và chuẩn bị thức ăn cho 1-2 ngày.
Chiều cùng ngày, nước bò vào phòng khách, ngập lút đồ đạc. Nghĩ nước sẽ rút như mọi năm, chị chưa quá lo. Nhưng càng về đêm, nước càng dâng nhanh. Gần nửa đêm, nước ngập qua bộ ghế phòng khách, chị vội bế hai con lên dầm nhà – phần khung sắt dưới mái ngói. Song đây vẫn chưa phải đỉnh lũ, dòng nước tiếp tục dâng, nhấn chìm cả phần khung.
Cô bé Lò Thị Chang đã sống ở chỗ cao nhất trên mái nhà sàn của một gia đình Thái đen gồm 5 người suốt ba ngày đêm. Nước lũ ngập vào bản em từ hôm ấy đến tối nay chỉ rút được chút ít, rồi như trêu ngươi, làm lộ rõ hơn các mái nhà sàn và các ngọn cây cao đang chơi vơi tô điểm cho những xác trâu bò, gà lợn nổi lềnh phềnh – tựa cuộc “trình diễn” chưa bao giờ có của bản em giữa đất trời xám xịt…
danviet.vn Tư Giang Thứ bảy, ngày 22/11/2025 08:03 GMT+7
Cần phân biệt rõ ràng: Thủy điện không tạo ra lũ, nhưng cách vận hành hồ chứa có thể khiến lũ nặng hơn hoặc nhẹ đi. Và mùa lũ năm nay ở miền Trung đã phơi bày những giới hạn rất nghiêm trọng của cách vận hành ấy.
Thủy điện trong tâm lũ miền Trung
Những ngày vừa qua, dải đất từ Quảng Trị đến Khánh Hòa trải qua một đợt lũ mà nhiều cán bộ phòng chống thiên tai phải gọi là “nghiệt ngã nhất trong nhiều năm”.
Mưa lớn trên diện rộng, nước dồn về nhanh, thủy triều dâng, hàng loạt con sông vượt báo động 3; riêng sông Ba tại trạm Củng Sơn đã vượt đỉnh lũ lịch sử năm 1993 tới 1,09 mét.
Hơn 52.000 ngôi nhà tại 128 xã, phường chìm sâu trong nước, nhiều khu dân cư bị chia cắt trong nhiều ngày, lực lượng cứu hộ không thể tiếp cận, nhiều nơi nguy cơ thiếu lương thực rất rõ rệt.
Trong lúc đó, người dân hạ du nhìn thấy những cửa xả trắng xóa mở hết công suất và đặt câu hỏi mà năm nào mùa mưa bão cũng lặp lại: “Nếu thủy điện không xả, có lũ lớn như thế này không?”.
Lực lượng tỉnh Đắk Lắk ưu tiên đưa người già, phụ nữ và trẻ em ra khỏi vùng nguy trước. Ảnh Công Nam
Câu hỏi ấy có thể hiểu được, nhưng nó chỉ là bề nổi của một câu chuyện phức tạp hơn nhiều. Những trận mưa năm nay không phải mưa lớn bình thường, chúng là một dạng mưa cực đoan, vượt qua mọi kịch bản lịch sử.
Và hệ thống thủy điện – vốn được kỳ vọng là tấm lá chắn của hạ du – đã bước vào trận chiến này với một chiếc khiên quá mỏng.
Ông Nguyễn Đức Phú, Tổng Giám đốc Công ty Thủy điện Sông Ba Hạ, khẳng định trên báo chí, việc xả hoàn toàn nằm trong quy trình và nếu không xả kịp thời thì “hồ sẽ mất an toàn, kéo theo thảm họa lớn hơn cho toàn bộ vùng hạ du”.
Về mặt kỹ thuật, điều đó đúng khi lưu lượng về quá lớn, hồ không có quyền lựa chọn giữa “xả” và “không xả”, mà chỉ có lựa chọn giữa “xả có kiểm soát” và “vỡ đập”.
Nhưng nói vậy không có nghĩa là trách nhiệm được phủi sạch. Bởi điểm then chốt không nằm ở thời điểm xả mà nằm ở tình trạng của hồ trước khi lũ đến. Nhiều hồ trong khu vực giữ mực nước cao suốt thời gian dài đầu mùa mưa. Riêng Sông Ba Hạ duy trì mức hơn 102–105m trước khi mưa lớn xuất hiện. Khi đó, dung tích phòng lũ gần như bằng không.
Hồ chứa không đón được lũ thì lũ sẽ đè hồ, và hồ bắt buộc phải đẩy nước xuống hạ du gần tương đương lượng nước về. Đó là lỗi vận hành mang tính hệ thống, không thể chỉ quy về kỹ thuật viên trực ca.
Một nghịch lý nữa là người dân luôn được nghe cụm từ “xả đúng quy trình”, nhưng thông tin cảnh báo lại không đến được với họ, hoặc có đến thì cũng muộn… Nhiều người chỉ kịp thấy nước lên đến bậc cửa, rồi đến chân giường, rồi đến nửa mái nhà mà không biết hồ đã bắt đầu xả từ bao giờ, xả bao nhiêu, nước còn lên bao nhiêu nữa.
Một quy trình đúng trên giấy nhưng không đến được tay người dân thì không thể coi là đúng trong thực tế. Trong thời đại mà dữ liệu có thể cập nhật theo phút, việc hạ du mù mờ thông tin đến mức không kịp trở tay là điều khó chấp nhận.
Đặt trong bối cảnh ấy, không thể chỉ trích thủy điện một chiều, nhưng cũng không thể bênh vực thủy điện bằng cách đổ hết lên trời, lên mưa và lên “tình huống bất khả kháng”.
Cần phân biệt rõ ràng: Thủy điện không tạo ra lũ, nhưng cách vận hành hồ chứa có thể khiến lũ nặng hơn hoặc nhẹ đi. Và mùa lũ năm nay đã phơi bày những giới hạn rất nghiêm trọng của cách vận hành ấy.
Tuy vậy, cũng phải nhìn nhận công bằng rằng các hồ vẫn thực hiện được một phần nhiệm vụ cắt lũ. Sông Ba Hạ báo cáo đã cắt được 93 triệu m³ trong 19 giờ đầu và thêm 53 triệu m³ trong ngày tiếp theo.
Nếu toàn bộ lượng nước khổng lồ ấy lao thẳng xuống hạ du theo địa hình dốc – đặc trưng của miền Trung – thì mức độ tàn phá sẽ còn lớn hơn nhiều.
Cần tư duy mới để vận hành hồ chứa
Không thể vì một trận xả lũ cực đại mà phủ nhận vai trò điều tiết của hồ chứa; càng không thể quên rằng hồ còn giữ nước cho mùa khô – điều tối quan trọng với Tây Nguyên và Nam Trung Bộ, nơi hạn hán ngày càng khốc liệt.
Nhưng tất cả những điều đó chỉ đúng khi hồ được vận hành bằng một tư duy mới, phù hợp với một kiểu khí hậu đã bước sang giai đoạn bất định. Không thể giữ nước cao quanh năm chỉ để tối ưu hóa phát điện mà hy sinh dung tích phòng lũ; cũng không thể trông chờ vào các kịch bản lịch sử trong khi thực tế đang vượt ra khỏi mọi số liệu quá khứ.
Bối cảnh thiệt hại nặng nề buộc Chính phủ phải hành động khẩn cấp. Trong công điện ngày 21/11, Thủ tướng đã yêu cầu các tỉnh rà soát toàn bộ quy trình vận hành hồ chứa; đồng thời phân bổ ngay 700 tỷ đồng hỗ trợ bốn tỉnh bị thiệt hại nặng nhất: Khánh Hòa 200 tỷ, Lâm Đồng 200 tỷ, Gia Lai 150 tỷ, Đắk Lắk 150 tỷ.
Quy mô hỗ trợ lớn cho thấy mức độ phá hủy của lũvượt khỏi khả năng tự khắc phục của từng địa phương. Đây không chỉ là hỗ trợ tài chính trước mắt, mà là lời cảnh tỉnh rằng hệ thống ứng phó thiên tai hiện nay chưa đủ mạnh để chống đỡ trước các đợt mưa cực đoan.
Trận lũ này vì thế cần được xem như một dấu mốc quan trọng để nhìn lại toàn bộ hệ thống quản trị hồ chứa.
Phòng lũ phải là nhiệm vụ trung tâm, không thể đứng sau mục tiêu phát điện; mực nước hồ trước mùa mưa phải được hạ xuống theo một ngưỡng bắt buộc; dự báo khí tượng phải gắn chặt với vận hành hồ theo thời gian thực; cảnh báo xả lũ phải tới được từng thôn, từng buôn, từng hộ dân; và dung tích phòng lũ phải được tính toán lại theo mô hình khí hậu mới.
Thủy điện không phải “tội đồ” khi lũ lụt miền Trung năm nay quá khắc nghiệt và khó đoán định. Nhưng nếu cách vận hành, cách phối hợp và cách cảnh báo vẫn như cũ, mỗi trận lũ lớn sẽ lại biến thủy điện thành “nghi phạm quen mặt”, còn người dân hạ du vẫn là những người hứng chịu cuối cùng.
Và đó là điều một quốc gia hướng tới quản trị hiện đại, an toàn và phát triển bền vững có trách nhiệm không thể để lặp lại cho dân.
It has many names. In Hebrew: “separation wall.” In Arabic: “wall of Apartheid.” In the media: “West Bank barrier,” “security fence,” “Apartheid wall,” or simply, “The Wall.” Whatever you call it, upon completion, it will encircle the West Bank stretching 708 kilometers (440 miles).[1]
Grey concrete slabs eight meters high and three meters thick snake around the landscape, annexing Palestinians from their farmland, communities, and places of work. About 80 percent of Palestinians separated from their land by the wall have not received permits from Israeli authorities to cultivate their fields.[2]
In 2007, the section of the wall in the Palestinian town of Bethlehem attracted the attention of the England-based street artist and political activist known as “Banksy.” He and other graffiti artists transplanted an annual, London-based pop-up art display known as “Santa’s Ghetto” to Bethlehem where Banksy painted four stencils on the wall. Some of the art born out of this project can still be seen today. While other pieces have been painted over, the site remains what could be the world’s largest fluid art installation. Over the course of just a few months in 2021, new art constantly appeared.
Giai đoạn 2011-2015, Hà Nội sẽ giải quyết cơ bản chống ngập úng cho khu vực đô thị trung tâm phía Nam sông Hồng đến sông Tô Lịch, khắc phục khoảng 60 điểm ngập úng cục bộ trong đô thị trung tâm.
Theo bản Quy hoạch thoát nước Thủ đô Hà Nội đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2050 được trình kỳ họp HĐND TP đang diễn ra, giai đoạn 2011-2015, TP sẽ đáp ứng được các vấn đề bức xúc của thành phố về giảm thiểu ngập úng và ô nhiễm nguồn nước mặt.
Theo đó, sẽ giải quyết cơ bản chống ngập úng cho khu vực đô thị trung tâm phía Nam sông Hồng đến sông Tô Lịch (quận Hoàn Kiếm, Ba Đình, Đống Đa, Hai Bà Trưng, Hoàng Mai) với trận mưa có chu kỳ tính toán 10 năm và khắc phục khoảng 60 điểm ngập úng cục bộ hiện nay trong đô thị trung tâm.
Cảnh ngập lụt ở Hà Nội tháng 11/2008. Ảnh: VietNamNet
Cũng trong giai đoạn này, TP đề ra mục tiêu từng bước giải quyết ngập úng cục bộ cho các khu tập trung dân cư của các đô thị vệ tinh và cải tạo các hồ hiện trạng có chức năng điều hòa nước mưa trong khu vực đô thị trung tâm.
Hà Nội cho rằng, để đảm bảo đủ chi phí quản lý vận hành hệ thống thoát nước, thu gom và các nhà máy xử lý nước thải, cần thiết phải thu phí nước thải và tăng phí theo lộ trình. Theo tính toán ban đầu, sẽ thu 1.501 đồng/m3 vào năm 2015, 12.200 đồng/m3 đến năm 2020 và 52.500 đồng/m3 đến năm 2050 (tính theo giá hiện tại).
Hiện nay, tổng lượng mưa cả năm tại Hà Nội trung bình là 1.676 mm, cao hơn trung bình các thập kỷ trước. Vì vậy, trong tương lai, TP nhận định cần xem xét kế hoạch dự phòng cho hệ thống thoát nước đô thị với lượng mưa tăng lên theo kịch bản biến đổi khí hậu của Việt Nam.
A tunnel collapse opened up a sinkhole more than 18m deep along a Bangkok road early on Sept 24.
PHOTO: REUTERS Published Sep 25, 2025, 11:42 AM
BANGKOK – The Mass Rapid Transit Authority of Thailand (MRTA) has taken responsibility for the massive sinkhole dozens of metres deep in front of Vajira Hospital in Bangkok.
The location falls under Contract 1, which covers the design and construction of the tunnel and underground stations along the Taopoon-National Library section, involving a distance of 4.8km and worth 19.43 billion baht (S$778 million).
The contractor for this section is the CKST-PL joint venture, comprising CH Karnchang and Sino-Thai Engineering and Construction.
Displaced Palestinians move with their belongings southwards on a road in the Nuseirat refugee camp area in the central Gaza Strip. Eyad Baba/AFP/Getty Images
Microsoft has terminated a set of services for the Israeli military after an investigation suggested Israel was using the company’s cloud computing technology for mass surveillance of Palestinians.
In a statement posted the company’s blog, Microsoft President Brad Smith said the company had “ceased and disabled a set of services to a unit within the Israel Ministry of Defense.” The move comes after an investigation by The Guardian and Israel’s +972 Magazine in early-August reported that Israel’s military intelligence unit, known as 8200, relied on Microsoft Azure to store millions of phone calls made by Palestinians in Gaza and the occupied West Bank.
Microsoft announced on August 15 that it had begun a review of the allegations. Smith said Microsoft does not provide technology “to facilitate mass surveillance of civilians,” a principle it has applied “in every country around the world.” The review, Smith said, focused on business records, financial statements, internal documents and other records without accessing the content of the stored material.
During the investigation, the company says it found evidence that supports elements of the investigation from the news outlets, including Israel’s “consumption of Azure storage capacity in the Netherlands and the use of AI services.” Microsoft informed Israel of the decision “to cease and disable specific [Israel Defense Ministry] subscriptions and their services, including their use of specific cloud storage and AI services and technologies.”
An Israeli security official said, “There is no damage to the operational capabilities of the IDF.”
Robert Calabretta holds his baby photo from before he was adopted out of South Korea to a family in the United States, Thursday, Feb. 15, 2024, at his apartment in New York. (AP Photo/David Goldman)
SEOUL, South Korea (AP) — As the plane descended into Seoul, Robert Calabretta swaddled himself in a blanket, his knees tucked into his chest like a baby in the womb. A single tear ran down his cheek.
The 34-year-old felt like a newborn — he was about to meet his parents for the first time since he was 3 days old.
Most of his life, he thought they’d abandoned him for adoption to the United States. When he finally found them, he learned the truth: The origin story on his adoption paperwork was a lie. Instead, he said, his parents were told in 1986 that their infant was very sick and they thought he had died.
“I am so sorry,” his birth father had written when they found each other, his words interrupted by fits of weeping. “I miss you. How did you endure this cruel world?”
Robert Calabretta sits for a portrait at the restaurant where he works, Feb. 15, 2024, in New York. (AP Photo/David Goldman)
Calabretta is among a growing and vocal community of victims of an adoption system they accuse of searching out children for would-be parents, rather than finding parents for vulnerable children — sometimes with devastating consequences only surfacing today.
South Korea’s government, Western countries and adoption agencies worked in tandem to supply some 200,000 Korean children to parents overseas, despite years of evidence they were being procured through questionable or downright unscrupulous means, an investigation led by The Associated Press found. Those children grew up and searched for their roots — and some realized they are not who they were told.
Their stories have sparked a reckoning that is rocking the international adoption industry, which was built in South Korea and spread around the world. European countries have launched investigations and halted international adoption. The South Korean government has accepted a fact-finding commission under pressure from adoptees, and hundreds have submitted their cases for review.
Nearly 250,000 South Korean children were adopted to the West as “orphans” in the 60 years following the Korean War. Some to loving homes. Others to tragic ends. Raised in places where they looked like nobody else, many were told to forget their past and be grateful.
But the innate desire to understand where you came from has led many Korean adoptees to search for their roots. In the process, they discover lies in their past and families they never knew existed. In this documentary, correspondent Wei Du travels around the world to meet Korean adoptees and accompany a few on their journey to reclaim who they are. Together, they reveal how an “orphan rescue” mission separated families and erased the roots of hundreds of thousands.
00:00 Meet the adoptees 01:44 The lie of Korea’s “orphans” 03:04 A song I no longer recognise 05:15 Why 10,000 Korean children were sent to Sweden 07:11 How Sweden became a hub for Korean adoptions 10:29 Why the US took in so many Korean children 15:06 GI babies: Korea’s children of US soldiers 19:54 Cult leader’s adopted Korean children 24:13 “Saved from prostitution”? The truth of my adoption 27:55 Why this US couple adopted in 2005 32:03 Lies in our adoption stories 38:22 How Sweden pressured Korea to give up more children 42:49 Chase’s biological sister visits for his 20th birthday 46:15 Anna’s life in Sweden: Always different 48:54 Phil’s search for his birth family 52:46 Rebuilding siblinghood: Mary & Chase’s struggle 58:17 Catherine’s complex relationship with her adoptive mother 1:00:47 Catherine and Anna reunite after 50 years 1:06:58 Phil returns to Korea after 50 years 1:08:58 Koroot: NGO supporting Korean adoptees 1:10:15 Were adoption agencies in it for the money? 1:11:53 “A child supply market”: Moses Farrow 1:17:24 Korea investigates human rights violations in adoption 1:19:26 Confronting the orphanage manager who sent him abroad 1:23:41 Adoptees find comfort in each other 1:26:25 Han Tae-soon’s hunt for her kidnapped daughter 1:29:28 The fight for truth continues
*Một tuần sau lũ quét xảy ra ở Nghệ An, các địa phương khác tiếp tục bị ảnh hưởng nặng nề bởi lũ quét, và đều xảy ra tại các tỉnh có tỷ lệ rừng tự nhiên bị chặt phá trên diện rộng*
Nghệ An: Lũ ồ ạt đổ về, gần mức 5.000 năm xảy ra 1 lần.
Lũ đổ về quá quá lớn khiến nhiều xã miền núi ở Nghệ An ngập sâu trong nước, người dân tất tả chạy lũ trong đêm. Lưu lượng nước về hồ thủy điện Bản Vẽ gần mức 5.000 năm xảy ra 1 lần.
Đêm 22.7, UBND tỉnh Nghệ An phát thông báo khẩn cho biết lúc 21 giờ cùng ngày, lưu lượng nước thượng lưu về hồ thủy điện Bản Vẽ đạt 9.543 m3/giây, gần đạt lưu lượng đỉnh lũ kiểm tra là 10.500 m3/giây (tần suất 0.02%, tức là 5.000 năm xảy ra 1 lần).